Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2 : Nhân phẩm có vấn đề (2)

Ngày đăng: 01:38 22/04/20


- G ri...



Ngay tại lúc Lục Thiếu Du đang suy nghĩ xem có phải yêu thú đang tiến về phía mình hay không thì từ trên không một chuỗi âm thanh rít gào truyền đến. Ngay lập tức trước mắt hắn như bị mây đen bao phủ. Một con chim khổng lồ dài hơn trăm thước xuất hiện trên không trung.



Cách chim mở rộng, bay lượn ngay khoảng không trên đầu Lục Thiếu Du. Con chim này có điểm giống chim ưng nhưng phủ bên ngoài bộ lông màu xanh, dưới bụng có lông tơ màu trắng. Hai chân có móng vuốt sắc nhọn uốn cong, thoạt nhìn như lưỡi dao sắc bén, hai mắt Cự Ưng chăm chú nhìn xuống phía hắn.



- Yêu thú, chẳng lẽ ta vừa mới xuyên qua đã phải trở thành món ăn trong bụng yêu thú sao?



Lục Thiếu Du vô cùng kinh ngạc, ở kiếp trước lấy đâu ra một con chim ưng lớn như vậy. Lập tức, Lục Thiếu Du bất đắc dĩ mà nở nụ cười khổ, bây giờ mình không thể di chuyển, yêu thú mà muốn ăn thịt mình thì cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn.



- Vèo vèo...



Lục Thiếu Du cảm giác được phía sau mình tựa hồ đang có con vật gì đó bay đến, hai cánh nó vuốt trên mặt nước làm mặt nước cuộn sóng, mà hắn cũng bị sóng cuộn ra phía ngoài.



- Dát dát...



Trên không trung, Cự Ưng kêu lên một tiếng, hung quang trong mắt vừa lộ, hai cánh chấn động, mang theo gió lốc lao thẳng xuống dưới, móng vuốt co lại, như xuyên qua không gian lao xuống tựa tia chớp.



- Mạng ta xong rồi.



Trong lòng Lục Thiếu Du chỉ còn một mảnh lạnh lẽo, vừa mới xuyên qua cuối cùng lại trở thành món ăn trong bụng của yêu thú, vận số của ta cũng quá kém đi.



- Vèo...



Ngay lúc Lục Thiếu Du tuyệt vọng, trước mắt hắn đột ngột xuất hiện một một mảnh tối đen, một cái bóng to lớn từ phía sau đầu hắn nhảy lên. Tốc độ quá nhanh, Lục Thiếu Du vội ngước mắt nhìn lên cũng chỉ có thể trông thấy là một con Yêu thú phi hành lớn hơn trăm thước có điểm giống con dơi, toàn thân màu trắng tinh, dưới bụng yêu thú có một lỗ hổng to, máu tươi từ đó không ngừng chảy ra, hẳn là con yêu thú này đang bị thương.




- Chi chi!



Yêu thú dơi bay đến bên người Lục Thiếu Du, cổ họng của con dơi phát ra một tiếng vang, với thân thể khổng lồ, một con mắt của nó còn lớn hơn cả người Lục Thiếu Du. Trong mắt của nó không hề có ác ý, ngược lại ánh mắt rất chân thành nhìn chăm chú vào Lục Thiếu Du.



Lục Thiếu Du tưởng rằng mình chết chắc rồi, hắn nhìn vào thân hình to lớn của yêu thú, dường như yêu thú này không có ác ý với mình:



- Ngươi có chuyện gì muốn ta giúp sao?



Lục Thiếu Du thử nói một câu để thăm dò, nghe nói yêu thú cao giai đều là linh vật của thiên địa, nhất định sẽ có linh trí.



- Chi chi!



Nghe được Lục Thiếu Du nói, con yêu thú dơi phát ra một âm thanh vui sướng, khẽ gật đầu, hình như đang đáp lại Lục Thiếu Du.



Con dơi này quả thật hiểu được lời của mình, Lục Thiếu Du sửng sốt một chút. Nếu như là trước đây, nhất định Lục Thiếu Du sẽ bị dọa cho giật hết cả mình, nhưng bây giờ hắn lại cảm thấy không có gì là quá kinh ngạc, bản thân hắn có thể chuyển kiếp thì còn có cái gì không thể tiếp nhận đây?



- Ta nói yêu thú huynh này, ngươi nhìn ta đi, tự thân ta còn khó bảo toàn, làm sao có thể giúp huynh?



Lục Thiếu Du nhìn yêu thú dơi cười khổ một cái rồi nói.



- Chi chi



Tựa như nghe hiểu Lục Thiếu Du nói, con dơi yêu thú cúi đầu chăm chú đánh giá hắn, sau đó phát ra một âm thanh trầm thấp, nhảy mạnh lên lấy hai móng vuốt ấn vào bụng Lục Thiếu Du, Lục Thiếu Du không tự chủ được há hốc miệng ra.