Mạch – Thanh

Chương 91 : Sụp đổ

Ngày đăng: 17:57 19/04/20


“Muốn chạy trốn sao? Tiểu tử kia!”



—oOo—



Edit: Miu Miu.



Beta: Bạch Hồ.



—oOo—



Phản kháng không được, giãy giụa cũng vô ích, Tiếu Mạch hết hy vọng đành cam chịu nằm ở dưới thân Ly Nhật Diệu, mặc cho hắn di du tàn sát bừa bãi thân thể chính mình. Nhưng tay để trên vai Ly Nhật Diệu, giống như kể rõ Tiếu Mạch không cam lòng cùng bi phẫn.



“Ô…..”



Trước ngực đỏ sẫm bị Ly Nhật Diệu ngậm trong miệng, xúc cảm xa lạ làm cho Tiếu Mạch không chỉ rên rỉ, hai tay để trên vai Ly Nhật Diệu không tự giác tăng thêm lực đạo.



Khẽ liếm rồi cắn giống như muốn hút ra chất lỏng, Ly Nhật Diệu hấp duẫn màu đỏ kia của Tiếu Mạch như thực quả. Thiên hạ dưới thân sợ hãi cùng kinh hoảng Ly Nhật Diệu không phải là không phát giác, chính là hắn không thể đình chỉ.



Tay xoa đỏ sẫm bên kia, nhẹ nhành vuốt ve, làm Tiếu Mạch một trận run rẩy. Cảm thụ trên vai dần dần tăng thêm lực đạo, phản ứng Ly Nhật Diệu càng thêm thâm trầm mà tàn sát bừa bãi.



Buông tha thực quả màu đỏ, tay Ly Nhật Diệu hướng cái bụng trơn bóng, môi cũng di động theo sát, một chút lại một chút, trên người Tiếu Mạch càng nhiều dấu hồng ngân.



“Ô! Không…..”



Hai chân bị bàn tay to tách ra hai bên, tựa hồ là nhẫn nại tới cực hạn rồi, biết rõ là không có khả năng, Tiếu Mạch vẫn là giãy giụa phản kháng.



Tiếu Mạch chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày như vậy, chính mình sẽ bị người khác đối đãi như nữ nhân, mà người kia cư nhiên là người y tối kính yêu, tối thân cận.



“Không nên cử động, tiểu tử kia, trẫm không muốn làm bị thương ngươi!”



Ly Nhật Diệu ôn nhu cảnh cáo. Trời biết hắn hiện tại nghĩ muốn lập tức nhập vào thân thể ấm áp này, giữ lấy mà xỏ xuyên qua y.



Dục vọng ngẩng cao kêu gào, sưng đau đớn làm hắn cơ hồ không thể nhẫn nại, thật muốn cứ như vậy tiến vào trong thân thể làm hắn mê luyến không thôi. Nhưng là không được, bởi vì hắn làm như vậy sẽ làm bị thương tiểu tử kia, hắn….. Là hắn…..



Cúi đầu đem dục vọng phấn nộn của Tiếu Mạch ngậm vào trong miệng, màu phấn hồng kia trong mắt Ly Nhật Diệu tựa như bản thân Tiếu Mạch, diễm lệ chọc người yêu thương.



Linh hoạt dùng lưỡi quấn quanh từ trên cao đi xuống, mềm nhẹ âu yếm ngọc hành phấn nộn của Tiếu Mạch, nhẹ nhàng hấp duẫn tinh tế liếm dính.




Liều mạng lui về phía sau, lại bị Ly Nhật Diệu gắt gao ôm lấy thắt lưng, Tiếu Mạch giống như người sốt cao trong đầu một mảnh trống rỗng, chỉ cảm thấy như ở trong bóng đêm, năm ngón tay nắm chặt.



“Không, không cần ————-“



“Đừng sợ, tiểu tử kia!”



Khẽ hôn Tiếu Mạch vì sợ hãi mà môi trắng bệch, Ly Nhật Diệu thấp giọng trấn an. Cùng nụ hôn ôn nhu tương phản, tay nắm chặt thắt lưng Tiếu Mạch càng thêm dùng sức, dục vọng đặt ở trước mật huyệt Tiếu Mạch càng thêm kiên quyết.



Ở môi Tiếu Mạch vừa hạ xuống nụ hôn, Ly Nhật Diệu nắm thắt lưng Tiếu Mạch đĩnh một cái, gần như thô bạo đưa dục vọng bồng bột vùi vào mật huyệt Tiếu Mạch.



“A ”



Ly Nhật Diệu than nhẹ, chưa bao giờ cảm thụ được sung sướng như thế, trong cơ thể Tiếu Mạch thật ấm áp, mật huyệt gắt gao ôm lấy dục vọng của hắn, làm cho hắn vô cùng sung sướng, mà tâm hồn thỏa mãn lại không thể nói lên lời.



“Tiểu tử kia!”



Kiềm chế không được sung sướng làm Ly Nhật Diệu phi thường hưng phấn, tự chủ nháy mắt tan vỡ, làm Ly Nhật Diệu mất đi khống chế ở trong cơ thể Tiếu Mạch không ngừng rong ruổi.



Rút ra rồi lại xâm nhập, mỗi lần va chạm đều dường như muốn đỉnh nhập linh hồn Tiếu Mạch, xúc động, cuồng loạn.



“…..”



Hạ thể đau đớn truyền khắp toàn thân, Tiếu Mạch dại ra trong nháy mắt, hoảng sợ, bi ai, thất vọng, cuối cùng đều hóa trống rỗng.



“A…..A a a——–“



Nước mắt theo khóe mắt chảy xuống, thế giới…..sụp đổ!



Hết C91.



Khụ, ta đã cảnh báo rồi mà vẫn cố chấp xem thì đừng trách ta nha, ta cảm động quá, cuối cùng cũng có xôi thịt, ta còn tính để thanh thủy văn nữa đó, chương này đã đánh bay ý niệm này của ta.



Miu Miu.



H vẫn còn nha, thỉnh mọi người suy nghĩ trước khi đọc.