Mẹ Chồng Trọng Sinh Vs Nàng Dâu Xuyên Qua

Chương 5 : Giành hôn sự

Ngày đăng: 11:00 18/04/20


Nghe ngũ tiểu thư Cố Vãn Ngọc kể sinh động như thật, một đoạn kinh thiên địa quỷ thần khiếp, chuyện xưa về trạch đấu được viết trong sách giáo khoa

hiện ra:



Nói ngày ấy khi đích trưởng nữ An Quốc Hầu Hậu Uyển Tâm

mắt thấy không được, tắt thở. Ngay lúc đó, tam tiểu thư Hậu Uyển Vân mời các danh y kinh thành đến đều lắc đầu, nói người đã đi, cứu không được

nữa.



Tam tiểu thư nghe xong, liền khóc lớn lên, ôm xác trưởng tỷ

của nàng ta không buông tay, khóc tê tâm liệt phế, nói với đại phu:

“Trưởng tỷ của ta là người có tấm lòng nhân hậu như vậy, không có khả

năng cứ đi như vậy! Ông xem, thân mình trưởng tỷ ta vẫn ấm, nhất định là chẩn sai rồi! Cầu thần y nhất định nghĩ biện pháp cứu tỷ tỷ của ta! Vân Nhi từ nhỏ không có nương, trưởng tỷ đối ta chiếu cố có thêm, như nương như tỷ, chỉ cần có thể cứu sống tỷ tỷ của ta, chính là dùng mệnh tiện

của Vân Nhi này đến đổi, Vân Nhi cũng nguyện ý!”



Dứt lời, thế

nhưng tìm cái chủy thủ, một dao cắt trên cánh tay như ngọc của mình!

Muốn noi theo hiếu tử cổ đại “cắt thịt cứu nương”, “cắt thịt cứu tỷ”!



May mắn đại a đầu Xảo Hạnh bên cạnh Hậu Uyển Vân tay mắt lanh lẹ, đoạt chủy thủ, nhưng trên cánh tay bạch ngọc này đã bị tam tiểu thư cắt ra một

miếng thịt! Tam tiểu thư đau quá cơ hồ muốn ngất đi, lại cắn răng kiên

trì cầm thịt, quỳ xuống khóc cầu thần y nhất định phải cứu tỷ tỷ nàng

ta. Vừa khóc vừa kể ra tình nghĩa thâm hậu của nàng ta cùng trưởng tỷ,

ngay cả bà tử tâm cứng rắn nhất, nghe xong cũng nhịn không được chảy lệ.



Thần y đó là đại phu nổi danh kinh thành, lúc trước làm viện thủ thái y viện ở trong cung, lớn tuổi liền từ quan, bình thường trong ngẫu nhiên tiếp

một ít bệnh nhân chẩn kim cao ( bệnh nhân trả bạc nhiều). Lúc ấy một

cánh tay của tam tiểu thư huyết nhục mơ hồ, đang cầm thịt quỳ xuống đất

khóc cầu đáng thương như vậy, liền ngay cả thần y này nhìn quen sinh tử, cũng bị cảm động rớt vài giọt lệ.



Rồi sau đó chuyện tam tiểu thư cắt thịt cứu tỷ, tin đích trưởng nữ An Quốc Hầu đã chết liền loan

truyền, An Quốc Hầu gia cùng tiểu Hầu gia sau bảy ngày về kinh, sau khi

về nhà, tiến vào linh đường, liền thấy tam tiểu thư một thân đồ tang,

quỳ gối trước quan tài của trưởng tỷ nàng ta, cơ thể tiều tụy, đôi mắt

thũng như hạch đào, một cánh tay còn quấn băng vải.



Nghe nói lúc

này tam tiểu thư đã quỳ bảy ngày bảy đêm trước quan tài của trưởng tỷ,

nhìn thấy Hầu gia cùng tiểu Hầu gia trở về, khóc quỳ gối trước mặt Hầu

gia, dập đầu một cái, đau lòng khóc hô: “Phụ thân, nữ nhi thực xin lỗi

phụ thân, nữ nhi không có chiếu cố trưởng tỷ! Đều là lỗi của nữ nhi! Nữ

nhi bất hiếu a! Dù nữ nhi có chết, cũng không đủ để tha lỗi a!” Nói xong đầu đụng, ngay cả tảng đá trên đất cơ hồ bị đập ra cái khe!



Thời điểm hầu gia cùng tiểu Hầu gia hồi kinh, dọc theo đường đi đã nghe nói

tình huống trong nhà, tự nhiên cũng biết chuyện tam nữ nhi nhu thuận

thiện lương này cắt thịt cứu tỷ. Nay thấy cánh tay nàng quấn băng vải

thấm ra máu, lại tại trước quan tài quỳ bảy ngày bảy đêm, lúc này lại

đau lòng như vậy, tự nhiên là cảm động không thôi.



Cùng lúc đó,

Chiêu Hòa công chúa cũng đến phúng, thấy một màn này, đương trường liền

cảm động đến nỗi khóc hôn mê bất tỉnh. Chiêu Hòa công chúa sinh trưởng ở hoàng gia, từ nhỏ nhìn quen mấy chuyện xấu xa, cái gì tỷ muội tương

tranh, cốt nhục tướng tàn, nay nhìn đến một người trân trọng tỷ tỷ như

thế, thiện lương, đơn thuần như thế, càng cảm thấy được hiếm thấy. Sau

khi trở về, Chiêu Hòa công chúa đã đem chuyện chứng kiến bẩm báo Thái

Hậu, hơn nữa khóc nói: “Một thần nữ còn có thể như thế, con thân là công chúa, càng muốn cẩn thận tuân theo hiếu đạo, cố gắng phụng dưỡng Thái

Hậu.”
bản là mỹ nhân nhược liễu phù phong, nũng nịu, rất yếu ớt, nhìn qua lúc

nào cũng khiếp sợ rụt rè, từ lúc linh hồn nhỏ bé của Hậu Uyển Tâm chim

gáy chiếm tổ chim khách, sáng sớm mỗi ngày nàng đều đánh một bộ quyền

chính mình từng học được, lại thêm ăn ngon, qua một tháng, thoạt nhìn

khỏe mạnh không ít, vóc dáng cũng cao thêm. Nguyên bản chiều cao của

nàng cùng ngũ tiểu thư ngang nhau, nay lập tức cao hơn nửa cái đầu!



“Ai nha tứ tỷ, tỷ ăn ít thôi!” Ngũ tiểu thư nhìn tứ tỷ nàng sau khi ăn sạch hai chén cơm xong, lại bảo người thêm chén thứ ba, không khỏi trợn tròn con mắt nói: “Tỷ xem thắt lưng của tỷ, quần áo trước kia đều không mặc

được nữa! Tỷ cứ ăn hoài, có thể béo như Vương đại tẩu ở phòng bếp đó,

xem sau đó ai còn dám thú tỷ!”



Nhìn tỷ tỷ của mình từng là mỹ

nhân nũng nịu yếu ớt, nay bắt đầu cao lớn cường tráng, ngũ tiểu thư

không khỏi cảm thấy đáng tiếc. Trong mắt của nàng, nữ tử là phải nũng

nịu, như vậy mới làm người thích.



Cố Vãn Tình cười tủm tỉm nhìn

ngũ tiểu thư, lại cầm lên một cái chân gà, bắt đầu ăn chén cơm thứ ba,

nói: “Tứ tỷ ta, cái này gọi là tâm rộng thể béo, có thể ăn là phúc! Cô

gái nhỏ muội sao hiểu được chuyện này. Cố phủ chúng ta cũng không phải

thiếu hai bộ xiêm y, gọi người đặt mua mới là được.” Mấy ngày ở chung,

Cố Vãn Tình cũng dần dần đối với muội muội tiện nghi này sinh ra hảo

cảm. Ngũ tiểu thư này là người lanh lẹ, trong lòng đều dấu không được

chuyện gì, liếc mắt một cái liền nhìn thấy, cũng không có ý xấu gì. Cố

Vãn Tình thực có thể lý giải tâm tình lúc đầu nàng ta vì không muốn làm

vợ kế, cho nên hy vọng Tứ tỷ tỷ nàng ta còn sống, dù sao ai mà chẳng có

tính toán riêng, nếu là đúng như Hậu Uyển Vân nhìn hoàn mỹ như vậy, mới

thật sự là người đáng sợ, khiến khắp cả người phát lạnh.



Có vui có giận như vậy, có cẩn thận suy tư có tính toán nhỏ nhặt, mới là người rõ ràng!



Ăn xong cơm rồi, lại ăn đồ ngọt, Cố Vãn Tình vuốt cái bụng tròn vo đứng

lên, lôi kéo Cố Vãn Ngọc về phía sau viện tản bộ tiêu thực, bởi vì buổi

tối nàng còn muốn ăn khuya.



Cứ ăn như vậy mấy ngày liền, rèn

luyện thân thể, sau hai tháng Cố Vãn Tình đã từ một cô nương xinh đẹp

lột xác thành cô nương cường tráng cao lớn, ngực là ngực, mông là mông,

cơ thể mạnh khoẻ, nguyên bản mặt trái xoan xinh đẹp cũng thành mặt trứng ngỗng, nhìn hồng nhuận tràn đầy thanh xuân. Nhìn tứ tỷ nhà mình giống

như thổi khí, cao và cường tráng lên, miệng ngũ tiểu thư chu ra có thể

treo lên được bình dầu.



“Tứ tỷ, ban đầu bộ dáng tỷ thật đẹp, như bây giờ, khó coi.” Ngũ tiểu thư ngửa đầu nhìn Cố Vãn Tình đã cao hơn mình nửa cái đầu.



Cố Vãn Tình cười tủm tỉm như trước, nàng đứng trước gương, nhìn thiếu nữ

trong gương cao gầy kiện mỹ, đối với hình tượng mới của mình thực vừa

lòng. Nay nàng thay một thân váy sắc hồng nhạt, nhìn ra được dáng người

rất hấp dẫn.



Ngủ đông chuẩn bị hai tháng, nàng thu thập thỏa đáng, nhẹ nhàng đi ra sân.



Hậu Uyển Vân tính toán việc hôn nhân chính mình thật tốt, nàng – Cố Vãn

Tình cũng không thể thấp hơn. Hôm nay, nàng muốn lợi dụng Cố lão gia ham mê quan chức, mưu tính việc hôn nhân tốt cho chính mình.