Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 40 : Sinh tử một đường

Ngày đăng: 02:56 20/04/20


Lăng Tiêu bỗng nhiên có cảm giác sởn tóc gáy, một con Tuyết Sơn Thiểm Điện Ưng đã đủ để cho hắn không thể chống lại được, còn thêm một con ma thú cự mãng thực lực không kém gì Tuyết Sơn Thiểm Điện Ưng... Trời ạ, chẳng lẽ chúng lại thông minh tới mức này? Thật ra sâu trong nội tâm Lăng Tiêu vẫn luôn tự hào là người tu chân, tuy rằng cũng thừa nhận thực lực mạnh mẽ của ma thú ở Thương Lan, nhưng nhiều ít cũng có chút khinh thường bọn chúng!



Thú tu ở Tu chân giới chính là có thực lực không kém chút nào so với một người tu chân. Hơn nữa trọng yếu nhất là hơn phân nửa những thú tu Lăng Tiêu gặp phải trước đây đều đã có thể biến hóa thành hình người!



Bất kể thực lực mạnh mẽ đến mức nào, chỉ cần chưa biến hóa thành hình người, đối với Lăng Tiêu cũng chỉ là thú.



Nhưng không nghĩ tới hai con Ma thú bậc năm này lại tạm thời ngưng chiến, hơn nữa xem bộ dáng như vậy rõ ràng là muốn trước hết giết chết mình, sau đó mới tiếp tục chiến đấu!



Thật giảo hoạt!



Lăng Tiêu nhìn hai con ma thú kia vẫn đề phòng nhau, bỗng nhiên không nhịn được cười rộ lên, quả nhiên hai "vị" này đều cho rằng không việc gì phải sợ Lăng Tiêu, đúng là hoàn toàn không để hắn vào mắt, nhưng trong lòng cả hai lại đều cẩn thận cảnh giác với đối phương!



Con nào cũng đều sợ đối phương bất thình lình ra tay đánh lén, vì thế hình thành loại cục diện tinh tế này.



Cuối cùng, vẫn là Tuyết Sơn Thiểm Điện Ưng lộ ra niềm kiêu hãnh của kẻ mạnh, hai cánh giang rộng, hai chân bấu lên một tảng đá thật lớn, vỗ cánh bay tới hướng Lăng Tiêu ở bên này, đúng là muốn ném thẳng vào hắn.



- Súc sinh!
Lăng Tiêu phát ra một tiếng rống giận không cam lòng, vì cái gì? Lấy được Tử Lam Chu Quả vào tay, thân mình lại bị hai con súc sinh kia đụng phải bay đi! Khoảng cách cao như vậy mà rơi xuống sao có thể còn may mắn sống sót chứ?



Lăng Tiêu vừa cúi đầu nhìn xuống, trong lòng bỗng nhiên mừng rỡ, thấy con cự mãng màu trắng kia giống như một cái đai ngọc rơi xuống phía dưới, miệng vẫn còn đang cắn chặt vào đầu của Tuyết Sơn Thiểm Điện Ưng.



Mà chúng nó cách Lăng Tiêu không đến hai thước! Bởi vì hình thể quá lớn nên tốc độ rơi xuống của chúng lại nhanh hơn nhiều so với Lăng Tiêu!



Lăng Tiêu cố hết sức cầm dây thừng trong tay ném xuống phía dưới, lại bị luồng không khí mạnh mẽ thổi qua một bên. Thấy cách mặt đất càng ngày càng gần, Lăng Tiêu cũng không nghĩ ngợi gì nữa dù sao cũng chết là cùng, dây thừng còn cầm trong tay đều buông ra ngoài, trong lúc đầu dây bay tới bay lui, vừa lúc dính vào trên móng của Tuyết Sơn Thiểm Điện Ưng, sợi dây thừng thật dài kia chợt bị kéo căng ra!



Lăng Tiêu mừng rỡ, nương theo lực lượng của sợi dây thừng đong đưa thật mạnh ở trong không trung, thân thể hắn bị kéo ra phía sau rất xa như là một con diều chao đảo trên bầu trời.



Ngay sau đó, chợt nghe "ầm ầm" hai tiếng nổ long trời lở đất, hai con ma thú hung hãn rơi xuống đập vào sườn dốc thoai thoải cách đỉnh núi tới cả ngàn mét, mà trong khoảnh khắc hai ma thú rơi chạm đất, Lăng Tiêu rất nhanh lấy tay mở nút thòng lọng cột trên hông mình, sau đó nhắm thật chính xác thân hình đầy lông vũ dày cộm của con Tuyết Sơn Thiểm Điện Ưng kia, thân mình cứ thế rơi xuống trên đó.



Vốn Tuyết Sơn Thiểm Điện Ưng đã ngất ngư gần chết bị lực lượng quán tính thật lớn của Lăng Tiêu đập một cái nữa, không cam lòng phát ra một tiếng gào thét cuối cùng, hoàn toàn ngưng thở. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn



Xương cốt toàn thân của Lăng Tiêu truyền đến một tràng tiếng vỡ vụn chói tai rồi hắn ngất đi, không còn biết gì nữa.