Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 753 : Trọng quy Thánh Vực

Ngày đăng: 03:07 20/04/20




Trong phương viên một ngàn dặm quanh Thục Sơn phái đều là lãnh địa của Thục Sơn phái. Trải qua thời gian phát triển, Tu Chân giả của Thục Sơn phái dần dần nhiều lên, thường xuyên có thể nhìn thấy cảnh Tu Chân giả ngoài Kim Đan kỳ ngự kiếm phi hành. Đương nhiên ngẫu nhiên cũng có thể nhìn thấy những người phi hành chưa ổn định, từ trên không trung rơi xuống, mặt mũi bầm dập.



Nói thế nào thì nói, Thục Sơn phái hôm nay thể hiện sinh cơ bừng bừng. So với hoàn cảnh nơi tràn ngập ngọn lửa chiến tranh của Thánh Vực thì nơi này thực sự là một mảnh đất lành!



Vốn là đệ nhất gia tộc Nam Châu, Tư Đồ gia vận khí tựa hồ đã dùng hết. Đầu tiên là lão tổ tông mất tích, cả Tư Đồ gia tộc trên dưới lâm vào khủng hoảng. Phải biết rằng Tư Đồ Quang Huy hiện tại là chỗ dựa lớn nhất của cả Tư Đồ gia tộc, thậm chí là của cả Liên Minh Nam Châu!



Nếu như Tư Đồ Quang Huy có xảy ra nguy hiểm gì thì có thể không cần nói tới Thục Sơn quốc, chỉ cần lực lượng bên trong Liên Minh Nam Châu cũng khiến Tư Đồ gia tộc không thể thừa nhận.



Phải biết rằng vì xưng đế, lập quốc, Tư Đồ gia đã không kiêng nể thanh trừ tất cả các gia tộc đối lập trong Liên Minh Nam Châu. Không ít thế lực từng huy hoàng hiển hách bởi vì sự tồn tại của Tư Đồ Quang Huy đều đành phải buồn bã rời khỏi Liên Minh Nam Châu, hoặc là từ đó cao chạy xa bay, hoặc là tiến vào thâm sơn cùng cốc ẩn thế, hoặc là tìm một thế lực khác để dựa dẫm. Trong đó còn có một số gia tộc bị Tư Đồ gia huyết tẩy. Những chuyện giết chóc này dùng từ máu chảy thành sông cũng không quá đáng chút nào



Một khi lão tổ tông của Tư Đồ gia tộc xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chỉ cần những thế lực này thôi cũng đủ khiến Tư Đồ gia đau đầu rồi. Đừng nói tới hoàng đế Thục Sơn quốc Vân Sơn đại biểu cho ngôi sao mới tỏa sáng chói mắt – Lăng Tiêu!



Tư Đồ gia cùng với một số thế lực trung thành với bọn họ bắt đấu chiến đấu trường kì với Vân Sơn. Cảnh tượng những đội quân trên trăm vạn người chiến đấu này đều đem tới thương vong thảm trọng. Đồng thời những cường giả của hai thế lực đối chiến cũng coi là trọng điểm.



Hiện tại tình thế như thế nào đối với Thục Sơn quốc đều cũng có lợi. Chẳng qua Tư Đồ gia và một số gia tộc trung thành với bọn họ giống như con rết trăm chân, những chiêu bài còn ẩn dấu của những gia tộc hơn mười ngàn năm này người ngoài khó có thể tưởng tượng được.



Cho nên mãi tới khi Lăng Tiêu trở về Thánh Vực thì trận chiến nhìn như kéo dài vô tận này vẫn đang tiến hành.

Thục Sơn quốc đồng thời phân tán một lực lượng lớn quân đội hướng về địa bàn vô chủ của Nam Châu không ngừng khuếch trương. Truyền tống trận của Thục Sơn phái cũng bắt đầu lộ ra mũi nhọn của nó!



Chỉ có Thục Sơn phái mới có thể khống chế truyền tống trận. Trong thế giới này, điều đó quả thực khiến cho tất cả các thế lực đỏ mắt.

Cho nên Lăng Tiêu khi trở về rất ngoài ý muốn lại gặp một người quen.

Đúng là một người đã lâu không gặp...Diệp Thiên!



Phía sau Diệp Thiên là một đạo quân mười vạn người, thoạt nhìn cũng không nhiều. Đối với nơi mà hơi chút là động tới đạo quân cả trăm vạn như Thánh Vực thì mười vạn người thật đúng là không có gì đáng nói.

Nhưng mười vạn người này của hắn khác với những vũ giả bình thường trong Thánh Vực!



Những người được Diệp Thiên triệu tập này, tất cả đều có thân phận đặc thù! Bởi vì bọn họ trong đại chiến tại Thần giới năm đó tuy mất mạng nhưng lại bảo trì được trí nhớ!



Diệp Thiên năm đó ở Thần giới thân phận rất cao, đồng thời là một người quan hệ rất rộng. Trong những người này có rất nhiều người năm đó đều là người quen của hắn. Diệp Thiên lúc tìm tới bọn họ, những người này vốn cũng muốn thống nhất Thánh Vực, đối kháng với Thanh Hà, hiển nhiên là tụ tập bên cạnh Diệp Thiên. Những người này lại dựa vào sự quen biết của mình mời những người khác. Vì vậy trải qua rất nhiều năm tìm kiếm, mười vạn thần chuyển thế và thần bị phong ấn đã hình thành một đại quân.



Trong lòng Diệp Thiên, có một ám ảnh lớn nhất, đó là Lăng Tiêu. Nếu không thể trừ bỏ Lăng Tiêu, tu vi cả đời này của Diệp Thiên không thể tiến thêm!



Đại Nhật Kim Cương Ấn sau mấy năm tìm kiếm cuối cùng đã được Diệp Thiên tìm thấy tất cả các mảnh, sau đó hoàn toàn luyện hóa trở thành pháp bảo của hắn. Truyện Sắc Hiệp



Hơn ba mươi năm trước, Diệp Thiên còn ở một nơi hoang vu không người dùng Đại Nhật Kim Cương Ấn lẳng lặng vượt qua thiên kiếp! Điều này khiến cho Diệp Thiên rốt cục tìm lại được sự tự tin đã đánh mất nhiều năm. Chuyện thứ nhất sau khi hắn tìm lại được sự tự tin hiển nhiên là muốn tìm tới Lăng Tiêu để báo thù.



Lại nói tiếp, giữa hai người cũng không có thâm thù đại hận gì. Chẳng qua Diệp Thiên kiêu ngạo, gây hấn với Lăng Tiêu, mấy lần đều mất hết mặt mũi mà thôi. Trong lòng Lăng Tiêu cũng không muốn tiếp tục sinh sự với Diệp Thiên. Nếu không phải nhìn thấy hắn đi tới Thục Sơn phái thì Lăng Tiêu thậm chí còn nhanh chóng quên hắn.



Bởi vì Lăng Tiêu còn có chuyện quan trọng hơn. Đó chính là theo tính toán, thời gian hắn rời Thánh Vực đã hơn một năm, lúc ra đi Diệp Tử đang mang thai, chỉ sợ hiện giờ đã sinh ra hài tử cho mình.
Diệp Thiên cười ha hả, sau đó thương xót nhìn Lăng Tiêu nói:

- Trong chúng ta sẽ có một kẻ phải mất mạng, chẳng qua khảng định không phải là ta!

Vừa nói hắn vừa bay lên, hướng về phía bầu trời mà bay đi. Đồng thời tiếng nói của Diệp Thiên truyền tới:

- Lăng Tiêu, trận đấu hôm nay sẽ là trận đấu cuối cùng giữa ta và ngươi. Không phải ngươi chết thì là....ta sống!

Diệp Thiên đang bên trên không trung thiếu chút nữa là không nhịn nổi một hơi, lửa giận trong mắt đã không thể che giấu. Kẻ này ngay từ đầu đã đoạt lấy danh tiếng vô tận của mình đáng ra phải chết từ lâu rồi, có thể sống tới ngày hôm nay có thể nói là một kì tích!

Diệp Thiên nghiến răng nghiến lợi, thân thể vừa mới bay ra ngoài không gian đã thấy Lăng Tiêu theo sát phía sau. Hắn không chút do dự liền tế xuất ra Đại Nhật Kim Cương Ấn, tỏa ra một luồng ánh sáng chói mắt như mặt trời nóng bỏng đánh về phía Lăng Tiêu. Chuyện này đối với phong độ của một thần chuyển thế như Diệp Thiên quả thực ít thấy. Điều đó chứng tỏ hắn đã hận Lăng Tiêu tới mức nào.

Lăng Tiêu đạt được những bảo vật của La Ma giới đều phân cho những người bên cạnh mình. Bởi lẽ đối với Lăng Tiêu mà nói, bảo vật có lợi hại tới bao nhiêu nhưng đối với cường giả mạnh hơn mình thì phân nửa cũng không có tác dụng lớn. Bảo vật cuối cùng cũng chỉ là vật chết, con người mới là vật sống.

Lôi thần chùy (Hoàng Phủ Nguyệt thích) đem cho Hoàng Phố Nguyệt. Quạt ba tiêu bị Phong Linh thích dùng lửa lấy đi. Thủy long ngâm, con ngọc long tinh xảo kia thì đưa cho Thượng Quan Vũ Đồng, Đại Địa ChiChương thì bị Tống Minh Nguyệt đoạt. Phong Chi Hống...bị tiểu Isa có hỏa nhãn kim tim chấm.

Tinh Thần Lam Kiếm thì hắn cho Diệp Tử, Hỏa Long Hàn Sương Kiếm và Kim Xà Kiếm thì chia cho Xuân Lan và Thu Nguyệt. Còn những người khác cũng chỉ còn cách chờ Lăng Tiêu tiếp tục luyện chế pháp bảo rồi mới có thể chia cho bọn họ. Việc này hễ là những người hiểu tình hiểu lí, kể cả tinh linh nữ hoàng Karina cũng đều thông cảm.

Đến bây giờ, tám kiện bảo vật của Lăng Tiêu đã phân hết cho tám vị phu nhân. Trên tay Lăng Tiêu hiện giờ chỉ còn có Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm và một khối Huyền Thiên lệnh bài đã trống trơn.

Đối với Lăng Tiêu- Linh hồn của một phái tu kiếm như Thục Sơn phái, kiếm mới chính là sinh mệnh thứ hai của hắn!

Tuy nói thân Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm trong trận chiến vừa rồi đã vỡ vụn nhưng Lăng Tiêu lấy những tài liệu luyện khí cao nhất trong tay ra luyện chế một thanh kiếm giống hệt Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm! Đối với Lăng Tiêu mà nói, chỉ cần có Tiểu Yêu là có Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm!

Đợi tới sau khi tìm được than của Hắc Thiết Mộc mười vạn năm, Lăng Tiêu sẽ chính thức có thể có một thanh tuyệt thế bảo kiếm để Tiểu Yêu dung thân! Đến lúc đó thì Tiểu Yêu sẽ chính thức trở thành một kiếm linh siêu cường!

Đối mặt với khí thế mênh mông của Đại Nhật Kim Cương Ấn, trên mặt Lăng Tiêu không có chút sợ hãi. Đôi mắt trong suốt nhìn chí bảo tỏa ra kim quang lóng lánh kia, lạnh lùng cười:

- Thứ này cầm vào luyện hóa làm mặt trời trong thế giới trong đỉnh thì đúng là quá hợp!

Vừa nói, cánh tay hắn vươn ra, không ngờ chụp một cái đã có thể ngăn cản Đại Nhật Kim Cương Ấn.

- Hừ!

Khóe miệng Diệp Thiên nổi lên nụ cười khinh thường:

- Muốn chết!



Lăng Tiêu cầm lấy Đại Nhật Kim Cương Ấn, thân thể rung mạnh, không ngờ lại không hề lui lại phía sau nửa bước, càng không bị lực lượng mênh mông của Đại Nhật Kim Cương Ấn làm cho bị thương. Nhiệt lượng vô tận do Đại Nhật Kim Cương Ấn phát ra đối với Lăng Tiêu dường như là một lò lửa bị dội nước lạnh!

Hoàn toàn bị diệt rồi!

- Chuyện này, chuyện này sao có thể chứ? Không có khả năng, không có khả năng!

Vẻ mặt Diệp Thiên tràn ngập kinh hãi. Nụ cười khinh thường vừa nãy vẫn còn cứng ngắc trên miệng hắn. Trong mắt hắn tràn ngập vẻ không thể tin, giống như là nhìn thấy quỷ vậy, tay chỉ vào Lăng Tiêu, cả người trở nên run rẫy:

- Đây không phải là sự thật, đây không phải là sự thật! A.......!

Ngoài không gian yên tĩnh vang lên tiếng gầm thét ầm ầm không ngừng như sấm rền của Diệp Thiên.

Hắn thật sự không cam lòng. Trên đời này có vô số chuyển thế thần, thần bị phong ấn, sao lại còn thứ yêu nghiệt khiến người ta không thể giải thích nổi như Lăng Tiêu chứ?

Mộng tưởng thì tốt đẹp nhưng sự thật lại vô cùng tàn khốc, đánh tan giấc mộng của Diệp Thiên! Tiến bộ của hắn đã rất nhanh rồi, nhưng tiến bộ của Lăng Tiêu...so với hắn còn nhanh hơn...nhanh hơn rất nhiều!

- Không! Ta không tin!

Đôi mắt Diệp Thiên đột nhiên đỏ bừng, cả người tản mát ra lệ khí kinh thiên! Đột nhiên hắn cười rộ lên điên cuồng, đã bị một màn khó tin này đả kích tới phát điên rồi!

Trên mặt Lăng Tiêu cũng lộ ra chút kinh ngạc, chẳng qua cũng không có chút đắc ý. Bởi vì Diệp Thiên khi vất đi tất cả cố kị, cởi bỏ mọi ngụy trang mới là Diệp Thiên kinh khủng nhất!

Một cường giả đã vượt qua thiên kiếp đến tột cùng mạnh tới mức nào, Lăng Tiêu có thể từ biến hóa của mình sau khi độ kiếp nhận thấy được. Cái loại biến hóa này là một loại nhận biết với pháp tắc của thiên đạo, bất tri bất giác nắm giữ được biến hóa. Điều này một người chưa độ kiếp không thể nào giải thích nổi.

Khó trách năm đó nhưng tiền bối Đại Thừa kỳ sau khi độ kiếp đã từng nói, tu chân giả Độ Kiếp kỳ so với Đại Thừa kỳ nhìn chỉ kém một bậc nhưng thực tế...chẳng khác gì tiên nhân với phàm nhân! Nói cách khác căn bản là chênh lệch không thể vượt qua!

Lăng Tiêu tại sao lại có dũng khí để tay không bắt lấy Đại Nhật Kim Cương Ấn của Diệp Thiên, chỉ có mấy chữ- Lực lượng của quy tắc!

Không sai, đây chính là do Lăng Tiêu nắm giữ thiên địa pháp tắc hơn xa so với Kiếp Hậu Thần như Diệp Thiên! Cho nên lực phá hoại do Đại Nhật Kim Cương Ấn sinh ra đối với Lăng Tiêu mà nói hoàn toàn không có hiệu quả! Bởi vì Lăng Tiêu nắm giữ tất cả pháp tắc của thiên địa xung quanh!

Theo Diệp Thiên nhận thấy, dù là Lăng Tiêu cũng là Kiếp Hậu Thần thi dưới sự tấn công liều mạng của hắn cũng sẽ có sơ hở, cùng lắm là sử dụng chiêu thức đồng quy vu tận, cam đoan là Lăng Tiêu tránh cũng không thể tránh!