Nữ Phụ Trở Về

Chương 10 :

Ngày đăng: 01:58 19/04/20


Hôm nay là sinh nhật của Lâm Trí Hiên, anh ta tự mình tới đón Đỗ Kiêu Kiêu và Đỗ Khanh Khanh, được hai chị em ra mở cửa, ánh mắt anh ta lập tức tỏa sáng.



Đỗ Kiêu Kiêu mặc một chiếc váy dài màu tím, vài đóa hoa lung lay trên làn váy. Đỗ Kiêu Kiêu hơn gầy, cô cao 1m65 nhưng chỉ nặng hơn 45 ký, vừa đúng với câu nói kia, cân nặng không hơn trăm cân, ngực không phẳng chính là lùn. Cô không lùn, chỉ là ngực không lớn.



Đỗ Khanh Khanh thì không như vậy, cô ta cũng gầy, nhưng dáng người lại rất chuẩn, bình thường, vóc dáng mê người của cô ta lúc nào cũng được bao bọc bởi những bộ quần áo rộng rãi, thế mà lúc này lại làm người ta sáng mắt.



Cô ta mặc một bộ váy trắng dài, mái tóc dài được búi cao lên, đeo thêm một chiếc vòng cổ trắng bạc, làm nổi bật chiều sâu của cổ áo chữ V.



Trên mặt Đỗ Khanh Khanh còn mang theo nụ cười ngượng ngùng như một đóa sen trắng. Đỗ Kiêu Kiêu bĩu môi, không cần đoán, cô cũng biết Lâm Trí Hiên bị Đỗ Khanh Khanh hấp dẫn.



Đỗ Kiêu Kiêu chủ động đi vòng qua xe, ngồi vào phía sau, nhường ghế bên cạnh tay lái cho Đỗ Khanh Khanh.



Từ sau khi cãi nhau một trận với Lâm Trí Hiên vì Đỗ Khanh Khanh, cô đã không còn liên lạc với Lâm Trí Hiên nữa. Lâm Trí Hiên gửi tin nhắn, gọi điện cho cô, cô vẫn không nhận như trước nữa.



Không phải cô cố ý dỗi, mà cô không biết nên nói gì với anh ta đây.



Lâm Trí Hiên xin lỗi cô, muốn cô tha thứ cho anh ta, hơn nữa xin cô đừng làm khó Đỗ Khanh Khanh.



Cô làm khó Đỗ Khanh Khanh khi nào? Có đôi khi, trong lòng của mỗi người vô cùng rối rắm, có chín trâu cũng không kéo lại được, huống chi anh ta đã tác động rất lớn tới Đỗ Kiêu Kiêu.



Đỗ Khanh Khanh chau mày, bị Đỗ Kiêu Kiêu bắt nạt.



Đỗ Khanh Khanh tủi thân, bị Đỗ Kiêu Kiêu bắt nạt.



Đỗ Khanh Khanh rơi lệ, bị Đỗ Kiêu bắt nạt.



Đỗ Kiêu Kiêu vô cùng buồn bực, chẳng lẽ những người bên cạnh cô đều là thám tử sao, không thấy cũng có thể định tội cho cô, la mắng cô không chừa lại một con đường sống.



Nhưng dù sao cô cũng không thấy lạ gì.



Người khác đối xử với cô thế này, cô sẽ đối xử lại y hệt như vậy.



Cô không phải Đỗ Khanh Khanh, không có tâm địa Bồ Tát như cô ta, cũng không lấy ơn báo oán như vậy. Cô chỉ là một người bình thường, nói đúng hơn là một người vô cùng bình thường.



Đỗ Khanh Khanh thấy Đỗ Kiêu Kiêu ngồi phía sau, cô ta không nhịn được nhìn cô nhiều lần, ghế bên tay lái này dường như chỉ dành riêng cho Đỗ Kiêu Kiêu, lúc nào Đỗ Kiêu Kiêu cũng thoải mái chiếm chỗ ghế này.
Lần này, cô ngồi ghế sau chỉ vì cô không muốn quá gần gũi với Lâm Trí Hiên, nhưng còn một lý do khác nữa, đó chính là tầm nhìn.



Ngồi phía sau, cô có thể nhìn thấy hành động của Lâm Trí Hiên và Đỗ Khanh Khanh, cả những cái liếc mắt đưa tình qua tấm gương chiếu hậu.



Tất cả những chi tiết nhỏ nhặt cô đã từng bỏ qua giờ đây đã bày rõ ra trước mặt.



Chỉ cần liếc sơ qua cũng biết, giữ Đỗ Khanh Khanh và Lâm Trí Hiên không hề có tình cảm anh em đơn thuần.



Tuy từ lúc lên xe, Đỗ Khanh Khanh không nói chuyện với Lâm Trí Hiên quá nhiêu, nhưng ánh mắt của Lâm Trí Hiên luôn luôn đặt trên người Đỗ Khanh Khanh, còn cô ta, cũng dùng đôi mắt long lanh như nước nhìn lại anh ta.



Đỗ Kiêu Kiêu khẽ cười, kiếp trước cô đúng là bị đui mà.



"Tôi chán ngồi ở đằng trước rồi, lâu lâu ngồi đằng sau cũng tốt." Đỗ Kiêu Kiêu nói một cách sâu xa.



lâm Trí Hiên nhíu mày, gần đây Đỗ Kiêu Kiêu đã thay đổi rất nhiều khiến anh ta không thể không để tâm tới cô.



Anh ta vẫn luôn cảm thấy Đỗ Kiêu Kiêu rất phiền phức, nóng nảy vô cớ, tính cách kỳ lạ, đã vậy lúc nào cũng muốn làm bạn gái anh ta. Tuy anh ta không từ chối ra mặt, nhưng lúc nào cũng ra ám hiệu.



Có điều, Đỗ Kiêu Kiêu không bao giờ hiểu lấy.



Nhưng bây giờ, Đỗ Kiêu Kiêu lại vô cùng yên tĩnh, không ầm ĩ, không làm khó, cũng chẳng để ý gì tới anh ta.



Lâm Trí Hiên vẫn bình tĩnh cho rằng, Đỗ Kiêu Kiêu chỉ thay đổi cách tức giận mà thôi, thật ra trong lòng Đỗ Kiêu Kiêu vẫn còn si mê mình.



Vì vậy, sắc mặt anh ta từ từ dịu lại, "Kiêu Kiêu, anh biết hai ngày nay trong lòng em không thoải mái, nhưng hôm nay là sinh nhật anh, em đừng tức giận nữa."



Đỗ Kiêu Kiêu buồn cười nhìn Lâm Trí Hiên, sao trước kia cô không biết tên này lại mặt dày mũi lớn như vậy.



Anh nói bỏ qua thì bỏ qua sao, cái gì nói nhiều rồi nghe sẽ rất mệt đó, không hề làm gì mà đã muốn tôi tha thứ cho anh sao. Lời như vậy, cô biết đi đâu mà tim đây?



Mặc dù trong nghĩ vậy, nhưng Đỗ Kiêu Kiêu miễn cưỡng nói: "Nếu hôm nay là sinh nhật anh, tôi đây đành bỏ qua cho anh vậy.”



Mới là lạ!