Nữ Phụ Trở Về

Chương 32 :

Ngày đăng: 01:58 19/04/20


Dường như Lâm Trí Hiên biết mình đã nhận lầm người, vẻ mặt anh ta hơi không vui, nhưng điều này không là gì so với cảm giác nhục nhã của Đỗ Khanh Khanh.



Người đàn ông này lại gọi tên Đỗ Kiêu Kiêu trên giường.



Đỗ Khanh Khanh cắn chặt môi, cô ta không hiểu gần đây Lâm Trí Hiên lại hay gọi tên cô.



Có một số việc cô ta đã không thể nắm trong tay nữa rồi, chẳng lẽ, Lâm Trí Hiên coi trọng Đỗ Kiêu Kiêu sao?



Tim Đỗ Khanh Khanh đập nhanh chỉ vì cái chuyện nực cười này.



Lâm Trí Hiên không nói gì, nhưng không còn tâm trạng gì nữa, anh ta quay lưng lại nhắm nghiền hai mắt.



Đỗ Khanh Khanh cười giễu cợt, không nói lời nào quay lưng lại, ngủ cạnh anh ta.



Tối nay, hai người cùng giường khác mộng.



Quả nhiên, Cố Bách Chu không hề để Đỗ Kiêu Kiêu thất vọng.



Chưa tới hai này, anh đã tra được toàn bộ thông tin của Trần Gia Lạc cho Đỗ Kiêu Kiêu.



"Anh nói Trần Gia Lạc là ba của Khương Tình sao?!" Đỗ Kiêu Kiêu không thể tin được nhìn Cố Bách Chu.



Cố Bách Chu gật đầu, còn lấy ra vài tấm hình cho Đỗ Kiêu Kiêu xem.



Trên hình chính là Y Vân và Trần Gia Lạc lúc còn trẻ.



"Y Vân và Trần Gia Lạc là người yêu, mãi tới khi Y Vân gặp Khương Thì Lễ." Cố Bách Chu lạnh nhạt nói.




Đỗ Kiêu Kiêu ngẩng đầu nhìn, sau đó, cô đột nhiên cảm thấy đôi môi của mình rất ấm áp.



Cố bách Chu dễ dàng cạy môi của Đỗ Kiêu Kiêu ra, thâm nhập vào miệng cô.



Đỗ Kiêu Kiêu bị anh hôn nhưng không tức giận, sau đó, cô đột nhiên nghĩ, tên này hôn thuần thục thật.



Lúc hai người tách ra, Đỗ Kiêu Kiêu ngã vào người Cố Bách Chu thở hổn hển.



Cô liếc xéo Cố Bách Chu, "Nói, có phải anh đã luyện tập với người khác không?"



Cố Bách Chu giơ tay ra vẻ vô tội, "Hoàn toàn là... Tự học thành tài."



"Không biết xấu hổ!" Đỗ Kiêu Kiêu bị anh chọc cười, "Xem ra anh là thiên tài à?"



Cố Bách Chu trêu ghẹo hỏi "Kiêu Kiêu cảm thấy anh có tài trời phú sao?"



Đỗ Kiêu Kiêu khiếp sợ trước trình độ không biết xấu hổ của Cố Bách Chu, cô còn tưởng rằng anh là người rất đứng đắn, không ngờ lại là một tên lưu manh.



Cố Bách Chu thấy cô không nói gì, lẩm bẩm nói: "Chẳng lẽ Kiêu Kiêu không hài lòng với mình à, xem ra mình còn phải cố gắng hơn nữa."



Đỗ Kiêu Kiêu đỏ mắt, cố gắng cái gì, nhất định sẽ bắt cô làm vật thí nghiệm, cái tên lưu manh này!



Cố Bách Chu thấy cô căng thẳng như vậy, rốt cuộc cũng không nhịn cười được, ôm cô nói: "Kiêu Kiêu, em thật đáng yêu."



Đỗ Kiêu Kiêu mặt không thay đổi nghĩ, Cố Bách Chu, anh thật vô lại.