Nước Chát Chấm Đậu Hũ

Chương 31 : Nước chát chấm đậu hũ

Ngày đăng: 09:10 19/04/20


Edit : Tuyết Liên



Nguồn : Tuyết Liên gia trang



Tết Trung Nguyên tới gần, cả Vân Châu thành càng thêm nhiệt náo. Đường phủ lại càng sớm bắt đầu chuẩn bị lễ bật, nghi thức giổ tổ, nhưng mà trong phủ người tuổi trẻ lại càng mong đợi là chuyện thả đèn hoa đăng, các phòng chủ tử cho tới nha hoàn đều mạnh mẽ nghĩ phải làm một cái đèn thật đẹp mắt, nghĩ đến buổi tối trong đó vạn hoa đăng sáng, dưới con lay động nó trong sẽ trông rất đẹp mắt.



Cách Trung Nguyên mấy ngày trong thành Quan Âm có lễ Vu Lan, khiến cho nhiều tín đồ nhà phật trong thành đều đến Quan Âm miếu thay người thân, bạn bè cầu phúc. Đường phủ lão phu nhân là một người tin Phật, từ lúc đầu tháng 7 liền lấy một số lớn tiền đồ tâm đức cho Quan Âm miếu, hiện tại mọi người đều ở trong miếu bái Phật.



Phương trượng Tuệ Không đại sư cùng lão phu nhân đến thiện phòng hậu viện nghỉ ngơi, lão phu nhân mặc dù là lão thái quân nhưng cũng không thích phô trương. Bởi vậy, bên cạnh chỉ đi theo hai nha hoàn cũng một lão ma ma cùng năm gia đinh không có thêm người hầu hạ nữa.



Tuệ Không phương trượng chắp tay trước ngực hướng phía Đường Hạo Dương thi lễ:



“A di đà Phật, thí chủ cũng tới tụng kinh?” Vừa dứt lời, lão phu nhân quay đầu trượng hướng phía Đường Hạo Dương vung đi đến:



“Cái hỗn tử kia hiểu được tụng kinh, đừng để Phật tổ chê cười. Phương trượng để nó ở trong chùa đi dạo là được.”



Tuệ Không phương trượng nói: “Thí chủ là khối ngọc thô chưa mài dũa, tu mài dũa là được. Cũng được, giới si, giới sân hai con mang theo thí chủ đi dạo vãn cảnh chùa.” Rồi Đường Hạo Dương tại trong hậu viện nhàn rỗi vòng vo.



Đi chỗ suối nước hành lang gấp khúc chỗ thấy ít hòa thượng đang sửa sang lại đèn hoa cho lễ Vu Lan, Đường Hạo Dương không khỏi hỏi:



“Những hoa đăng này là trong chùa dùng là hay là muốn đưa cho dân chúng?”



Hòa thượng nói: “Một phần là trong chùa sử dụng, còn có một phần là phương trượng sẽ ở lễ Vu Lan ngày đó đưa cho khách hành hương lễ Phật.”



“Nha.” Đường Hạo Dương gật gật đầu, lúc này đi tới:



“Dù sao nhàn rỗi, ta cũng muốn châm giúp cho mọi người vài cái hoa đăng.”



Hai hòa thượng liếc mắt nhìn nhau, gặp Đường Hạo Dương cũng không ác ý, liền cũng gia nhập vào trong đám sư huynh đệ hành động. Qua hơn một canh giờ, một hòa thượng nói:



“Nhiều như vậy, chắc đủ rồi.”



Nhìn trước mắt hoa đăng xếp như mô đất cao, Đường Hạo Dương nói:



“Ừ, lại châm vài cái, ta sẽ ở chỗ này thấy các sư phụ nếu là có những chuyện khác thì hãy đi làm đi.”




Không phải là quỷ đi! Đường Hạo Dương trong lòng lộp bộp một chút, chớ sợ chớ sợ, mình còn có bùa bình an của lão tổ tông cầu xin, yêu ma quỷ quái gì cũng không sợ!



“Tam thiếu gia, là nô tỳ.”



Đường Hạo Dương tâm cẩn thận mở ra một con mắt, di, tại sao là nha hoàn?



“Ngươi là?” Nha hoàn này giống như là không có từng gặp qua a.



“Nô tỳ là Nhứ nhi, là nha hoàn thiếu phu nhân mới mướn vào.”



Cách cửa sổ, Đường Hạo Dương gật gật đầu:



“A, đã trễ thế này ngươi không ngủ sao?”



Nhứ nhi ngọt ngào cười: “Là thiếu phu nhân để cho nô tỳ tới, là đột nhiên nghĩ đến một kiểu đèn mới, thiếu gia xem.”, đem giấy Đường Hạo Dương trước làm lấy ra.



“Nương tử muốn ta hiện tại tới?” Mới vừa rồi mình liên tục muốn làm đèn, nương tử quả nhiên rất là săn sóc hắn.



“Đúng vậy.” Nhứ nhi nói:



“Thiếu phu nhân nói nếu như hôm nay không làm hết không chừng đến ngày mai sẽ đem hình dáng kia quên mất, vậy thì thật là đáng tiếc.”



“Tốt, vậy ta sẽ đi ngay bây giờ.”



“Dạ, thiếu gia ngài đi nhẹ một chút. Thiếu phu nhân nói đây là bí mật nha.”



Đường Hạo Dương ngầm hiểu, lập tức nói:



“Ta hiểu rõ, không thể để cho người khác trộm đi. Trước đó vài ngày Tứ đệ còn len lén muốn làm giống ta, hừ, không có cửa đâu!”



Trong giây lát, Đường Hạo Dương quả nhiên từ trong nhà đi ra, Nhứ nhi xách theo đèn lồng thản nhiên cười:



“Tam thiếu gia, chúng ta đi.”