Quan Cư Nhất Phẩm

Chương 54 : Trường học họ Thẩm (3)

Ngày đăng: 17:41 30/04/20


- Thục sư của trường học Thẩm gia là vị nào?

Lý huyện lệnh hỏi, ông ta định chuyển chỗ ở cho Thẩm Mặc, để y tới trường học tốt nhất trong huyện.



- Nghe Thẩm Kinh nói.

Thẩm Mặc đáp:

- Là Thanh Hà tiên sinh.



- Hả, Thẩm Thuần Phủ?

Lý huyện lệnh hơi cả kinh:

- Không ngờ ông ấy đích thân lên lớp?



- Học sinh còn chưa tới trường họ tộc báo danh, nhưng nghe nói là như thế.

Thẩm Mặc gật đầu nói.



- Được Thanh Hà tiên sinh giáo huấn là phúc cả đời của ngươi đấy.

Lý huyện lệnh cười khà khà nói:

- Vốn muốn đổi chỗ đọc sách cho ngươi, thế này thì không cần làm chuyện thừa rồi.

Liền nghiêm mặt nói:

- Thanh Hà tiên sinh từ nhỏ thông minh, tài học tuyệt luân. Hai mươi tư tuổi trúng cử nhân, ba mươi mốt tuổi đỗ tiến sĩ. Sau đó làm quan thanh liêm, chấp chính vì dân, bách tính không một ai không coi như phụ mẫu. Tương lai nếu ngươi muốn đi trên sĩ đồ, thì ông ấy chính là hình mẫu tốt nhất của ngươi.



Thẩm Mặc cung kính thủ giáo, lại nghe Lý huyện lệnh than thở:

- Nhưng tính cách của ông ấy cương trực, không a dua xu nịnh, ngược lại còn chống đối quan trên, cho nên mãn khóa chẳng được thăng tiến. Trước khi chịu tang là tri huyện, cũng không biết sau khi hết tang xong có bị giáng chức hay không.

Nói rồi chân thàn khuyên bảo:

- Về điểm này ngươi không nên học ông ấy. Đời người ngắn ngủi, sĩ đồ càng ngắn, có cơ hội thi triển tài hoa, có được danh tài mới là điều quan trọng nhất.



- Cho nên phải học cách biến báo, phải biết bảo vệ bản thân.

Thấy Thẩm Mặc chăn chú lắng nghe, Lý huyện lệnh hài lòng gật đầu, nói nhỏ:
Chính đang chạy trên đường thì có người nhận ra y reo lên:

- Thẩm công tử trở về rồi.

Tức thì đưa tới rất nhiều ánh mắt, đám đông vây quanh, đưa ngón tay cái lên, nói nhao nhao cả lên, khen ngợi:

- Thẩm công tử đã xả hận cho Hội Kê chúng ta rồi.

- Phải đó phải đó! Từ khi có Từ Văn Thanh, tú tài của chúng ta thua kém hoàn toàn, hôm nay công tử cuối cùng cũng gỡ lại một ván, thật sự quá tốt rồi.



Bên đường có người bán hoa quả từ sau quầy chạy ra, ôm một sọt long nhãn tươi tới nói:

- Thẩm công tử cầm lấy ăn thử đi, xem ra cứ như thế này là diệt luôn được cả Từ Văn Thanh rồi.



- Đúng thế, công tử cầm lấy cái tim heo này đi.

Được người đầu gợi ý, một người bán thịt cũng có lẽ vật, mong y nhất định phải bồi bổ tim vì huyện Hội Kê.



Người buôn bán xung quanh không chịu thua kém, lũ lượt chọn đồ từ trong sạp hàng, đưa tới trước mặt Thẩm Mặc nói:

- Công tử nhất định phải nhận Hạch Đào nhé, bổ não lắm.



- Lấy của tôi nữa, táo đỏ bổ máu đấy.



- Rượu của tôi còn tráng dương nữa..



Thẩm Mặc toát mồ hôi, cười khổ:

- Tại hạ còn đang chịu tang.



Tức thì trên đường phố không khí trở nên cực kỳ náo nhiệt, không ngờ làm giao thông ùn tắc.



Tửu quán sát đường cũng có thực khách ở trên lầu nhìn xuống, hô cao:

- Thẩm công tử lên đây đi, chúng tôi gom tiền gọi cho công tử một bàn tiệc ngon nhất.