Quân Lâm Thiên Hạ Chi Tàn Cục

Chương 1 : Dẫn tử

Ngày đăng: 20:46 21/04/20


Một thời gian trước, trên phố lưu hành bản cải biên của tác phẩm “Tầm tần ký”, ta cùng đứa bạn thân ở cùng ký túc xá chạy đi mua về xem, ngốn hết gần bốn mươi tập, rút ra một điều, nam nhân ngày xưa thật là tốt, có thể công khai hợp pháp mà tam thê tứ thiếp, tả ủng hữu ôm, túy tử hoa gian.[ ý là 2 tay 2 em, rượu say túy lúy thâu đêm suốt sáng mà vẫn chẳng bị phàn nàn.]



Nam nhân a, dù trong mộng cũng khó mà ly khai oanh oanh yến yến… Chỉ là, mộng cũng chỉ là mộng, ta đến bây giờ cũng chưa bao giờ nghĩ tới, một người tiêu sái bước đi trên đường buổi tối, tay cầm túi bia đi về ký túc xá… Phía trước không hề có huyền nhai tuyệt bích [ vách núi, vách đá dựng đứng – QT đại ca – núi non hiểm cảnh], cũng không có tai nạn xe cộ, càng không có khả năng tại nơi thành phố an ninh vô cùng tốt phát sinh sự kiện bạo tạc khủng bố. Nhưng người lại chẳng hiểu vì sao mà một bước rơi vào khoảng không, còn chưa kịp chửi thằng nào mất dạy thừa dịp đêm tối trộm mất cái nắp cống thì cả thân thể đã trầm xuống, rơi vào lòng cống mà cứ cảm giác như lọt vào hang động không đáy, bị một lực đạo vô pháp chống cự hút vào, kéo tới nơi có vài đạo bạch quang lấp lóa…



“Oa a a a —–” Bầu trời trong xanh trong nháy mắt hiện ra, tựa như thiên địa đảo điên, mà ta giống như một món đồ dư thừa bị ném ra vậy. Tay chân liều mạng giãy dụa, nhưng ta vẫn y như quả táo năm đó tuân theo định luật vạn vật hấp dẫn mà bay thẳng xuống phía thảm cỏ xanh. Vẫn chưa hết đau đớn, lại rơi thẳng vào trong bụi cỏ, đúng là thập phần hoảng loạn. Nhưng hoảng loạn hơn cả, là vừa mở mắt ra, đã thấy một thân ảnh chanh hoàng [ màu da cam ] ngã ra trên mặt đất.



“Oa ——” Không nên a! Ta mới sống có mười chín năm! Mấy tháng trước mới đậu được vào một đại học danh tiếng! Tiền sinh hoạt phí gửi tới còn chưa được tiêu thoải mái a! Tên Tiểu Vương sát vách vừa mua đĩa phim A mới ta còn chưa có mượn xem thưởng thức a! Ta làm sao có thể chết sớm được như vậy —— Không nên a! Ta còn chưa tìm được lý tưởng sống —— còn có, ta hiện nay vẫn chưa thoát được tấm thân xử nam… Nói chung! Ta không nên —- ta không nên chết a a a ——



“Vương gia cẩn thận —-” Nhĩ minh mục huyễn [ ù tai hoa mắt ] phủ phục trên mặt đất, cả người đau nhức tựa như bị xe lu nghiến qua mấy lượt, bỗng nhiên, ta nghe được tiếng quát trầm khàn ở đâu đó, miễn cưỡng mở mắt ra, thì lại shock thêm một lần nữa. Sao trước mặt ta lại có mấy sợi tóc vừa dài vừa đen mọc ra thế này? Lại thêm, cái bóng trắng nhiễm huyết kia là đang nâng đao vọt về phía ta, đứng cách ta ba bước.



“…” Sát, sát, sát nhân nữa ~~~~ hung sát! Trực tiếp tại hiện trường! Mà ta là nhân chứng đầu tiên a!



Há miệng định kêu, nhưng thanh âm cứ tắc lại ở yết hầu không sao phát ra được. Ta run như cầy sấy, khẽ đưa mắt cẩn trọng quan sát tên sát nhân, tỉ mỉ nhìn từ đầu đến chân, để nếu mà còn mệnh đào tẩu, thì còn biết mà đến đồn công an báo án!




Mắt, quýnh kiểu như tinh, vĩ phiếm đào hoa.



Tị, hình nhược huyền đảm, lăng giác phân minh.



Thần, bạc nhi sắc đạm, lược hiển khắc bạc.



[ mày cong, kéo đến tận tóc mai, mắt sáng như sao, tựa như hoa đào, mũi cao thẳng, cánh môi mỏng… nói chung anh không hiểu lắm =.= ]



Đưa mắt xuống, một thân chanh hoàng trường bào, bên trên thêu tứ trảo đằng long, quả thực là một thanh niên rất anh tuấn, rất ngạo khí, thậm chí thập phần kiêu ngạo, cương quyết, vóc dáng không thua gì siêu người mẫu, hoàn toàn có thể khiến nữ nhân thét chói tai không ngừng. Thân thể hắn phải nói là được bảo dưỡng vô cùng tốt, vừa nhìn đã biết làn da trắng nõn này không bao giờ phải phơi nắng phơi gió…lại thêm đôi tay ưu mỹ không một vết chai sần… Hắn tựa như được tạc ra từ bạch ngọc bởi bàn tay của một nghệ nhân tài hoa, chính thực là một nam nhân hoàn mỹ….



Con người này…. Không nên là ta a….