Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1394 : Thâm như uyên hải!

Ngày đăng: 20:56 20/04/20




Nhìn thẳng tới trước mắt, tòa đạo cung khổng lồ huyền phù giữa không trung đã không còn thấy bóng dáng.



Mấy vị Thánh Nhân đã sớm hiểu rõ thủ đoạn của Hồng Quân, giờ phút này cũng không lộ vẻ kinh dị, chỉ đưa mắt nhìn nhau, Thông Thiên giáo chủ sụp mắt, trên mặt hiện lên vẻ bất mãn, "hắc" một tiếng bay đi.



Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng khẽ chắp tay, lần lượt rời khỏi.



Khóe môi Nhạc Vũ cũng hiện lên ý cười lạnh, hành động của Hồng Quân cũng có ý muốn thị uy với hắn.



Chỉ nhấc tay đã đem mấy vị Thánh Nhân thuấn di ra khỏi Tử Tiêu Cung, tuy là mọi người cũng không có ý phản kháng, nhưng công pháp đảo loạn thời không kia chứng thật là không tầm thường, ít nhất hiện tại Nhạc Vũ còn chưa sử dụng được.



Tản ra ý niệm, cố gắng tìm tòi Tử Tiêu Cung, hắn chỉ cảm thấy không dấu vết truy tra, vị trí cũng thật vô cùng mờ ảo, khó thể khóa định.



Thẳng đến khi hắn thúc giục Hồng Mông kiếm ý dốc hết toàn lực mới có thể tìm thấy dấu vết.



Loại cảm giác này có thể nói vô cùng kỳ lạ, rõ ràng cánh cửa đạo cung vẫn nằm ngay trước mặt hắn chừng vạn trượng, nhưng vô luận là thị giác hay linh giác đều không thể cảm thấy, chỉ cảm nhận vô cùng xa xôi, khó thể suy đoán.



Nhạc Vũ cũng toàn lực mở ra long đồng, trong mắt hiện ra "vạn" tự phù luân, dần dần trong tầm nhìn mới hiện ra tung tích Tử Tiêu Cung.



Tiếp theo hắn còn chưa kịp có hành động, liền nghe được một tiếng than nhẹ của Hồng Quân tận sâu trong đạo cung vang ra:



- Có thể trông thấy được Tử Tiêu Cung của ta, một thân nghệ nghiệp của Nguyên Hoàng bệ hạ đã có thể kề vai cùng Tiếp Dẫn Nguyên Thủy. Nhưng nơi đây vốn là nơi tĩnh tu của ta, bệ hạ đừng đến rình xem thì tốt hơn!



Theo thanh âm Hồng Quân vang ra, bên trong đạo cung hiện lên vô số phù văn, ngay sau đó cả Tử Tiêu Cung lại biến mất không còn nhìn thấy, lần này đã chân chính rời khỏi, ẩn vào minh minh, hoàn toàn ly khai thế giới nơi này.



Khóe môi Nhạc Vũ thoáng nhếch lên, thần niệm vẫn mơ hồ nắm giữ được tung tích của Tử Tiêu Cung.



Nhưng sau thoáng suy ngẫm, hắn lắc đầu bỏ qua.



Mặc dù muốn tiếp tục thăm dò hành tung của Hồng Quân, nhưng nếu hiện tại chọc giận hắn, sẽ mất nhiều hơn đạt được.



Sau đó Nhạc Vũ lâm vào trầm tư, vẻ mặt dần dần trầm xuống, trong lòng đầy lo lắng.
Hậu Thổ nghe được trong lòng cũng dần dần ngưng trọng, nàng tiếp tục quan sát bộ bảo kỳ, quả nhiên cảm nhận được bất phàm.



Nàng âm thầm kinh hãi, nếu bộ bảo vật này thật có được thiên thần có tài năng nắm giữ, với khả năng của Nhạc Vũ chỉ sợ chưa chắc làm gì được Hạo Thiên.



Ngay sau đó Nhạc Vũ đưa tay khẽ vẫy, chư thiên tinh tú đều chiếu xuống một đoàn tinh quang, ở trên Quan Tinh Thai dấy lên một mảnh tinh diễm trắng xóa.



Ngay sau đó hắn đưa mắt nhìn qua Hậu Thổ.



Hậu Thổ hiểu ý mỉm cười, thần lực tác động, một trong những thần chức của nàng chính là chấp chưởng đại địa.



Giờ phút này nàng toàn lực khởi động, lập tức khiến vô số địa mạch linh lực của tứ đại bộ châu đều chuyển vận về nơi đây.



Nhưng chỉ sau một lát lại có một đạo hỏa diễm dấy lên, cùng tinh diễm tương hợp, lập tức hóa thành tử hồng sắc, hỏa lực hung mãnh làm cả ngàn dặm chung quanh lập tức tăng lên mấy chục vạn độ nóng, cơ hồ muốn hòa tan hết thảy.



Ngay cả Hậu Thổ cũng cảm thấy thoáng kinh hãi, nhưng lại cảm thấy thật mới lạ, đóa linh diễm trước mắt có thể nói đã chân chính tụ tập hầu hết thiên địa chi lực của thế gian, là chung cực thế giới.



Nàng lại không hiểu rốt cục Nhạc Vũ muốn dùng luyện đan hay chuẩn bị luyện khí.



Diễm lực hung mãnh, cho dù chính Nhạc Vũ cũng không dám nói mình có thể thao tác được tự nhiên.



Dù sao tích lũy của hắn thật sâu dày, liên tục lấy ra một số tài liệu luyện chế ra mười mấy món linh bảo, cũng bị hư hỏng vài món nhưng đa số đều thành công.



Cuối cùng luyện chế một linh bảo là một đỉnh lô bản thể cao trăm trượng có thể tùy ý thu lớn nhỏ, được Nhạc Vũ trực tiếp đặt lên trên tinh diễm kia.



Trước đó còn bị thiên địa chí thánh hỏa diễm hòa tan, nhưng giờ phút này khi Nhạc Vũ khắc lục thêm phù trận vào bên trong, đỉnh lô vẫn giữ nguyên, bên ngoài sờ vào lại có cảm giác băng sương.



Ngay tiếp theo độ ấm tại Quan Tinh Thai cũng đã khôi phục lại bình thường.



Ngay sau đó Nhạc Vũ lại đem vô số kỳ trân dược liệu bỏ vào bên trong đỉnh lô.