Quân Vi Hạ

Chương 27 : Của hồi môn

Ngày đăng: 10:16 18/04/20


Không chờ An quốc công chuẩn bị sẵn sàng, xe ngựa của phủ Bình Giang hầu đã đến. Nha hoàn nhanh chóng đỡ Bình Giang hầu phu nhân xuống xe ngựa, Ngụy thị bước lên phía trước ngênh đón, hai bên chào hỏi nhau, cùng đi vào nội viện.



Từ Triệt nhảy xuống ngựa, rút ngân thương cầm trong tay, hiển nhiên là không có ý tứ buông binh khí.



Lâu Kiến Du vội cười cười đi đến nghênh đón. Tam thúc của Lâu gia nhìn thấy ngân thương sáng loáng trên tay Từ Triệt, nhịn không được mà rụt cổ, hướng sang phía sau nhị ca nhà mình né tránh.



Nhị thúc thấy màn này, trong lòng cũng có chút bồn chồn. Mấy vị trong phủ Bình Giang hầu kia, người nào cũng có võ công cao cường, tính khí táo bạo, một lời không hợp liền vung tay đánh nhau, hôm nay xem ra cũng là lai giả bất thiện, chắc cũng không cần nhi tử nhà mình ra tiếp khách đâu nhỉ?



Từ Triệt cũng không để ý đến những người xung quanh, mặt hầm hầm mà đi vào bên trong. Lấy ý tứ của hắn, chẳng cần phải nói đạo lý làm cái quái gì, cứ trực tiếp tẩn Lâu Kiến Du một trận là được, kết quả hắn bị đại tẩu nhà mình giáo huấn một trận, yêu cầu hôm nay hắn nói ít thôi, chờ Lâu Cảnh đưa ra chủ ý.



Đại cữu mẫu đi vào nội viện, nhị thẩm cùng tam thẩm cũng mang theo nhi tức và nhi nữ chưa gả nhà mình tiến lên đón chào.



Nhị thẩm cười nói: “Quả thật là rất lâu rồi tẩu tẩu thân gia chưa đến chơi.” Sau đó, nàng liền kéo nhi tức vừa vào cửa nhà mình, giới thiệu với Bình Giang hầu phu nhân.



Đại cữu mẫu mất tự nhiên mà mỉm cười, tặng cho nhi tức của nhị thẩm một đôi vòng tay bằng vàng được trạm khắc rất đẹp. Tam thẩm cũng vội kéo khuê nữ nhà mình bước ra cúi chào Bình Giang hầu phu nhân, được một cái trâm cài tóc đính ngọc trai Nam Hải.



Ngụy thị nhìn mọi người vây quanh Bình Giang hầu phu nhân xum xoe, âm thầm xiết chặt chiếc khăn trong tay. Lúc Vĩnh Ninh bá phu nhân – tẩu tử nhà mình đến đây, cũng không thấy mấy nàng này ân cần đến vậy, nói cho cùng, vẫn là khinh thường gia đình nàng không giàu có.



Bình Giang hầu phu nhân cũng không khách khí, trực tiếp ngồi trên chủ vị, “Tiểu cô nhà ta mất sớm, việc Trạc Ngọc xuất giá, Từ gia chúng ta nên phái người đến, chẳng may núi cao đường xa, lúc này mới đến được đây, mong rằng phu nhân đừng trách móc.”



Nếu những cữu mẫu khác của Lâu Cảnh đến đây thì Ngụy thị cũng không đến mức bị áp chế như vậy. Nhưng đại cữu mẫu này là siêu nhất phẩm Bình Giang hầu phu nhân, còn Ngụy thị chỉ là người tái giá, kế thất mà thôi, cho nên dù nàng là phu nhân của An quốc công thì cũng chỉ được phong là nhất phẩm.



“Tẩu tử thật quá khách khí, Lĩnh Nam cách kinh thành hơn ba nghìn dặm, có thể chạy đến đây nhanh như vậy, thật sự là rất tốt rồi.” Ngụy thị áp chế sự khó chịu trong lòng, mỉm cười nói.



“Tiểu cô nhà ta đã qua đời, Trạc Ngọc lại gả ra ngoài, những chuyện khác cũng không đến phiên ta.” Ánh mắt của Bình Giang hầu phu nhân thâm trầm, nhiều năm giữ cương vị chủ mẫu, nàng mang theo một cỗ sát khí không giận mà uy, “Chẳng qua, ta nghe nói, có người trong phủ này muốn nuốt của hồi môn của tiểu cô nhà ta.”



“A ——” Nhị thẩm và tam thẩm đều hít sâu một hơi, hai mặt nhìn nhau. Mặc kệ có phân ra ở riêng hay không, khi đích mẫu qua đời, của hồi môn nhất định phải về tay đích tử, ai lại dám nuốt hồi môn của nguyên phu nhân? Tất cả mọi người đều không khỏi nhìn về phía Ngụy thị, hiện giờ vị phu nhân này chủ trì việc bếp núc của phủ An quốc công, trừ bỏ nàng, còn có thể là ai?
(2) thân gia: 親家 chỗ dâu gia, sui gia



(3) thần côn:



thần: Trời đất sinh ra muôn vật, đấng chủ tể gọi là thần, bậc thánh được người ta sùng bái.



côn: que, gậy, kẻ vô lại.



(4) tam nhân thành hổ: thành ngữ



Nghĩa đen: Ba người nói có cọp, thiên hạ cũng tin có cọp thật.



Nghĩa bóng: Một việc cho dù sai lầm nhưng nhiều người đã có cùng một nghị luận như vậy, thì cũng dễ khiến người ta nghi nghi hoặc hoặc rồi đem bụng tin mà cho là phải.



(5) kim thạch: mình nghĩ nghĩa của nó nằm trong “kim thạch ti trúc” (phiếm chỉ các loại nhạc khí, hoặc chỉ các thứ âm nhạc cung đình.)



Kim là một dạng trống, Thạch là một dạng khánh, Ti là một dạng đàn nhị, Trúc là một dạng sáo.



Cái khánh là cái này



tải xuống



(6) minh thần: bề tôi, thần tử sáng suốt



(7) ngũ lôi oanh đỉnh = như bị sét đánh