Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi

Chương 1 :

Ngày đăng: 00:32 20/04/20


Mẩu chuyện thứ nhất 



“Vương, Tĩnh vương gia dây dưa với Vương phi –” 



“Thiến.” 



“Thượng Quan thiếu gia đưa thơ tình cấp Vương phi –” 



“Chém.” 



“Hoàng quý phi làm khó dễ Vương phi –” 



“Phế đi.” 



“Ma Vực chiếm địa bàn của chúng ta –” 



“Tìm ra chủ tử của bọn họ – Nam: diệt; Nữ, đưa quân doanh.” 



“Vương, Ma Vực chủ tử là Vương phi…” 



“Nha? Nhường đường, đem địa bàn đưa cho Vương phi!” 



“Dạ…” 



“Nói cho Vương phi, của ta chính là của nàng –” 



“Này…” 



“Người của ta cũng là của nàng, huống chi vật ngoài thân –” 



“Ách…” 



“Trước đó Vương phi không phải vừa ý Vô Cực cung sao, lấy đưa cho Vương phi đi!” 



“Phốc…” 



“Hỏi Vương phi còn thích cái gì, muốn ngôi vị hoàng đế, bổn vương cũng đoạt !” 



“Ầm –” Tên thị vệ ngã quỵ, miệng sùi bọt mép, cả người run rẩy. 




Trên thế gian này, có thể đắc tội với người ngoài nhưng ngàn vạn lần không nên đắc tội với tiểu thư. 



Nếu đắc tội với Ma Tôn, cùng lắm người ấy sẽ chết. Nhưng nếu đắc tội với tiểu thư, kẻ ấy sẽ sống không bằng chết. Theo tiểu thư đã được năm năm, điều ấy, hắn hiểu rõ. 



“Tiểu thư, bọn họ thật là có mắt mà không tròng, dám xem thường tiểu thư như đá cuội mà vứt bỏ, bọn họ làm vậy sẽ phải chịu tổn thất.” Hắc y nhân đứng lên, kích động nhìn nàng. 



Hầu hạ tiểu thư lâu như vậy, nhưng số lần được trông thấy dung nhan của tiểu thư thì không nhiều, nhưng mỗi lần trông thấy tiểu thư, mặc dù thân là nữ nhân, cũng có chút xao động. 



Tiểu thư xinh đẹp tài năng như vậy, khiến cho người ta không dám lại gần, không dám khinh thường, lại càng không thể không kính trọng. 



“Không cần phải quan tâm đến bọn họ, chỉ là chuyện cũ mà thôi. Chuyện nhỏ nhặt ấy, lão nương lười so đo cùng bọn họ.” Nàng bơi trong nước, tầng sương trắng bao phủ lấy nàng. 



“Tiểu thư, không chỉ có chuyện kia mà còn thêm một chuyện nữa “ 



“Người có hôn ước với tiểu thư – Tĩnh vương Long Trạch Cảnh Thiên đã đánh thắng quân Hạ Lan ở phía nam, lập tức khải hoàn hồi kinh trong nay mai. Hiện tại trong triều đình đều khen Tĩnh vương là thiếu niên chiến thần, Mộ Dung Tâm Liên hình như rất ái mộ Tĩnh vương, đang sửa soạn mọi thứ định thừa nước đục thả câu. 



Vừa rồi nàng mới nghĩ xem nhẹ chuyện của Tâm Liên, ấy vậy nghe xong mấy lời này, nàng khẽ cười. 



“Tĩnh vương sẽ về đây? Nếu vậy thì vài ngày nữa Mộ Dung Thái sẽ phái người đến đón ta. Xem ra, chuyện vui sắp bắt đầu rồi đây.” 



Tô Mi nghĩ mãi không biết tại sao tiểu thư lại vui vẻ như vậy, nhưng nàng hiểu được, tiểu thư cao hứng, nhất định là có người gặp họa. Kẻ bị họa kia là Mộ Dung Tâm Liên lại không hay không biết là họa sắp đến. 



“Ngươi trước về Ma Vực một chuyến, sau khi trở về đem Tố Nguyệt theo. Đi.” 



Một trận gió thoáng qua, hắc y nhân đã vô tung vô ảnh. Nữ tử lười biếng ngâm mình trong ôn tuyền, ánh mắt hướng về ánh trăng. 



Nàng đã đến thế giới này được năm năm. Không biết ở hiện đại, có khi nào được thấy ánh trăng đẹp đẽ nhường này hay không? 



Trong lúc nàng suy nghĩ đến ngơ ngẩn, chợt một trận thanh âm do đao kiếm vẳng đến. 



“Chịu chết đi, Long Trạch Cảnh Thiên! Người của ngươi không đến được đây đâu! Các huynh đệ, khẩn trương lên! Ai giết được Tĩnh vương sẽ được trọng thưởng! Ha ha ha!” 



“Bọn tạp nham các ngươi mà đòi giết ta?” 



Tuy nghe thấy thanh âm người ấy trầm ổn, nhưng đang có nội thương, lại thêm đối phương người đông thế mạnh, lại toàn cao thủ. 



Xem ra mình im lặng mà ngâm ôn tuyền không được nữa rồi…