Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 867 : Thực lòng Chủ tịch thành phố Trịnh Mỹ Đường

Ngày đăng: 01:20 22/04/20


Trịnh Mỹ Đường trầm ngâm suy tính.



- Bí thư Phạm, cậu nói những điều này thật sự có đạo lý, chín năm giáo dục bắt buộc, có thể cải tiến được, giáo dục bắt buộc nên miễn phí. Tôi tin tưởng, với thực lực của nền kinh tế huyện Vân Hồ có thể làm thử nghiệm bắt buộc miễn phí giáo dục trên toàn huyện. Một số trường hợp cần cắt giảm chi phí, cũng có thể cắt giảm, nhưng Bí thư Phạm, chúng ta có thể thấy được không chỉ có hai vấn đề tồn tại, toàn bộ trong tỉnh thậm chí các huyện trong cả nước cũng tồn tại nhiều vấn đề, cho nên phải cẩn thận.



Khẩu khí của Trịnh Mỹ Đường càng trở nên nghiêm trọng.



Phạm Hồng Vũ có điều không ngờ, Trịnh Mỹ Đường đặc biệt gọi hắn đến đây chính là nói về việc giáo dục bắt buộc miễn phí, thực hiện cắt giảm những khoảng phí không hợp lý. Hai sự kiện này, huyện Vân Hồ thật sự có nhiều tin tức, chủ yếu là đốc thúc cán bộ tự kiểm tra chứ không thể tự ý mở rộng phạm cắt giảm chi phí.



Theo lý, các trấn muốn rút ra khoản tiền thì cần được sự phê chuẩn của Ủy ban Nhân dân huyện. Nhưng thực tế có khá nhiều trấn tự chủ trương sử dụng tiền không đúng mục đích mà không dùng cho mục đích nông nghiệp. Phạm Hồng Vũ thấy điều này diễn ra khá phổ biến đã lấy danh nghĩa huyện ủy gửi công văn đi, yêu cầu các Ủy ban Nhân dân các trấn không được tự ý cắt giảm các khoản, người vi phạm sẽ bị xử phạt nặng.



Tuy nhiên, chín năm giáo dục bắt buộc hoàn toàn miễn phí và việc cắt giảm các khoản không cần thiết, hai sự kiện này đều chưa được chấp thuận chính thức, chưa từng được báo cáo với chính quyền thành phố.



Trịnh Mỹ Đường thực sự hiểu được ý của Phạm Hồng Vũ.



Đồng chí Phạm Hồng Vũ, hiện tại huyện Vân Hồ hắn có tiền, hắn muốn làm điều gì đó mới mẻ Trịnh Mỹ Đường có thể hiểu được. Hắn còn trẻ muốn làm những việc để đạt được danh tiếng tốt, còn các mặt khác của huyện thì sao? Làm thế nào để phát triển?



Cho là huyện Vân Hồ muốn miễn phí toàn bộ chế độ giáo dục, có thể cắt giảm chi phí bất hợp lý, nhưng vì sao mặt khác đó của huyện không được? Tại sao bị cắt giảm? Các lãnh đạo khác của huyện đều ngồi không ăn bám sao? Chỉ biết ăn không biết làm gì sao?



Người trẻ tuổi đi theo thời đại, suy nghĩ của mình không cần ý kiến của người khác sao?



Ngay cả đạo đức bình thường cũng không hiểu à?



Hôm nay Trịnh Mỹ Đường có thể gọi Phạm Hồng Vũ đến văn phòng để trao đổi đã xem như một ngoại lệ vì không muốn Phạm Hồng Vũ làm quá lên nên Phó chủ tịch thành phố còn công khai khen ngợi Bí thư Phạm.



- Phó chủ tịch thành phố Trịnh tôi hiểu vấn đề này, nên khi đưa ra quyết định chúng tôi đã có cân nhắc khá rõ, mục đích phát triển kinh tế là gì? Chính là vì dân chúng, điều này kiên quyết không thể nào lầm được. Trước kia cơ sở kinh tế huyện Vân Hồ thật sự còn yếu kém, tài chính thiếu hụt nên có nhiều chuyện chỉ nghĩ mà không làm được gì, hiện tại đã được cải thiện, nên đây là lúc muốn thực hiện những biện pháp thay đổi mới. Mặt khác tình hình ở huyện như thế nào, tôi không phải không biết, nên tôi cho rằng bắt đầu sang năm mới huyện Vân Hồ tạm thời có được điều kiện này, theo kế hoạch của chúng tôi, chín năm giáo dục bắt buộc miễn phí, cắt giảm các dự án không hợp lý là những bước đi đầu tiên, kế tiếp, chờ khi tình hình tài chính có những bước tiến mới cao hơn, chúng tôi dự định sẽ giảm trừ thuế nông nghiệp, mặt khác sẽ thu phí dự án, thu toàn bộ. Ngay cả các đặc sản nông lâm ngư nghiệp trong tỉnh cũng thu phí cả, ngoài ra, cũng có ý thực hiện một số các dịch vụ chăm sóc y tế cho toàn dân.


Nếu chuyện lần này tiết lộ ra ngoài chỉ sợ sẽ ảnh hưởng không tốt.



Thế giới này hoàn toàn bị đảo ngược sao? Chủ tịch thành phố Trịnh chủ động giúp Bí thư Phạm bước vào hàng ngũ cấp Phó giám đốc sở, Phó văn phòng, với chức vị này không phải là thấp.



Rốt cuộc trong đầu Chủ tịch thành phố Trịnh đã chuẩn bị những thứ gì?



Kỳ thật, lúc này trong thâm tâm của Trịnh Mỹ Đường thật sự khá buồn bực, anh ta không nghĩ Phạm Hồng Vũ có thể tiến triển đến như thế, Chủ tịch thành phố Trịnh hận khong thể hạ bệ Phạm Hồng Vũ trong thời gian sớm nhất có thể, thật sự cho đến chết cũng không phục.



Lệnh này được đưa ra, Chủ tịch thành phố Trịnh không thể ngồi yên mà chủ động hướng Phạm Hồng Vũ biểu đạt thiện ý.



Viên Lưu Ngạn bị điều đi, nếu sắp tới không xuất hiện những thay đổi cơ bản theo như kết quả định trước. Viên Lưu Ngạn vừa đi, thì chỗ dựa đối với Trịnh Mỹ Đường cũng không còn nữa, cho dù Viên Lưu Ngạn có nhớ chuyện cũ, nhưng ở bên ấy còn chưa quen tình huống, nên cần có thời gian mới nghĩ đến chuyện của Trịnh Mỹ Đường.



Viên Lưu Ngạn điều đi, Trịnh Mỹ Đường tiếp tục ở lại Thanh Sơn, Viên Lưu Ngạn điều đi trong thời gian này thật sự với anh ta có chút khó khăn.



Theo lý, người bình thường sẽ không làm khó dễ gì cho Chủ tịch thành phố Trịnh, nhưng đối với Phạm Hồng Vũ thì ngoại lệ. Điều Trịnh Mỹ Đường lo lắng nhất chính là Phạm Hồng Vũ. Nếu trong thời khắc quan trọng lại không có chỗ dựa, Chủ tịch thành phố Trịnh không muốn xảy ra chuyện gì giữa y và Phạm Hồng Vũ, điều này thật sự không chịu nổi.



Với năng lực của Phạm Hồng Vũ, Trịnh Mỹ Đường không chỉ đã "lĩnh giáo" một lần hai lần, mỗi lần đều gây cho Chủ tịch thành phố Trịnh sự kinh ngạc lớn.



Loại chuyện như vậy không thể lại xảy ra nữa.



Đối với Trịnh Mỹ Đường mà nói, hiện tại yên ổn là quan trọng nhất, mọi chuyện khác không quan trọng.



Chủ tịch thành phố Trịnh rất tin tưởng khi nghe những điều hấp dẫn như thế, Phạm Hồng Vũ không thể không động lòng, chỉ cần tiếp nhận hảo ý của hắn là được, như vậy sẽ không làm càng nữa.



Nếu không đồng ý cả hai đều thiệt, có gì tốt chứ?