Siêu Cấp Cường Giả

Chương 182 : Một trận chiến, định tương lai ( 10 )

Ngày đăng: 01:51 20/04/20


Đêm đã khuya, ánh trăng lên cao trên bầu trời.



Có lẽ là bởi vì hôm nay là ngày 15-8 cho nên cả khu Cửu Khê Mân Côi đều yên tĩnh, cả một khu nhà giàu như thế mà chỉ có vài ba ngôi nhà lóe lên ánh đèn, trong đó xung quanh khu nhà số 18 đều là một mảnh tối đen.



Trong màn đêm, ánh sáng của chiếc Maybach cùng với tiếng xe đã đánh tan sự im lặng của đêm tối.



Rất nhanh, Dương Bình đã lái chiếc Maybach vào đại viện biệt thự.



Khi xe dừng lại, Phương Thế Vinh đẩy cửa xe ra nhảy xuống, Dương Bình theo sát ở sau.



Rất nhanh, dưới sự bảo hộ của Dương Bình thì Phương Thế Vinh đã đi tới trước cửa.



" Két"



Phương Thế Vinh tiến hành đối chiếu vân tay, nương theo một tiếng vang thì cánh cửa đại sảnh đã được mở ra.



" Ấy?"



Cửa lớn vừa mở ra, một mùi màu tới liền bay qua, Phương Thế Vinh cùng Dương Bình đều ngẩn ra.



So sánh với Dương Bình mà nói thì khứu giác của Phương Thế Vinh kém hơn, hắn cũng không biết đó là mùi máu tươi, trực tiếp cất bước đi vào đại sảnh biệt thự.



- Phương thiếu.



Mắt thấy Phương Thế Vinh đi vào đại sảnh, Dương Bình biến sắc, vội vàng đuổi theo, một phen giữ chặt Phương Thế Vinh.



Ngay sau đó.



Hình ảnh hiện ra, thời gian dừng lại.



Hết thảy mọi thứ trong đại sảnh đều hiện ra trong tầm mắt của Dương Bình và Phương Thế Vinh.



Bọn hắn thấy được cảnh tượng Triệu Hùng chết thảm, ở một bên thì Phương Chấn toàn thân đầm đìa máu tươi.



Bọn hắn thấy Bùi Đông Lai ngồi cách đó không xa.



Cảnh tượng giống như Địa Ngục trước mắt chẳng những làm cho Phương Thế Vinh bị dọa đến sững sờ ngay tại chỗ mà ngay cả một người như Dương Bình cũng ngây dại ra.



- Ta chờ 2 ngươi đã lâu rồi.



Thấy 2 người Phương Thế Vinh, Dương Bình đứng nguyên tại đó thì Bùi Đông Lai chậm rãi đứng lên.



Bên tai vang lên lời nói của Bùi Đông Lai, Phương Thế Vinh vẫn như cũ vẫn đứng yên mà Dương Bình thì lấy lại tinh thần, theo bản năng hắn làm ra một động tác rút súng.



"Ba!"



Bùi Đông Lai ngay tại chỗ bắn ra, Ám Kình bùng nổ, tốc độ phát huy đến cực hạn, nhanh chóng lao về phía Dương Bình.



" Vù"



Vừa lúc này Dương Bình cũng đã rút súng ra, họng nhắm ngay Bùi Đông Lai.



Nhưng mà.



Không đợi hắn bóp cò, cổ tay hắn đã bị Bùi Đông Lai chế trụ, căn bản không thể nhúc nhích.



- Mày không có cơ hội nổ súng.



Bùi Đông Lai mỉm cười, cầm lấy cổ tay phải Dương Bình rồi đột nhiên phát lực, trong nháy mắt Ám Kình liền bạo phát.



" Rắc"



Tiếng xương gãy vang lên, trong nháy mắt cổ tay của Dương Bình đã bị Bùi Đông Lai bóp nát.




Hắn lạy…. tiếp tục lạy….



- Bùi ….. Bùi Đông Lai …. Đông Lai gia gia, gia gia của ta, ta sai rồi, ta thật sự lỗi, ta van cầu cậu hãy buông tha ta.



Thấy được 2 chân Bùi Đông Lai đứng trước mặt mình, Phương Thế Vinh liền ngẩng đầu, giống như là một con chó TQ, 2 chân quỳ dưới đất, cầu xin tha thứ.



- Nếu tao rơi vào trong tay mày thì cho dù tao có van xin đi thế nào chăng nữa thì mày có tha cho tao không?



Bùi Đông Lai mở miệng, giọng nói không mang chút cảm tình nào.



"Ách..."



Phương Thế Vinh há to miệng, không phản bác được.



Hắn biết rõ, nếu Bùi Đông Lai rơi vào trong tay hắn, hắn tuyệt đối sẽ dùng thủ đoạn tàn nhẫn nhất đùa chết Bùi Đông Lai!



- Sẽ….



Phương Thế Vinh lên tiếng.



Đột nhiên đùi phải của Bùi Đông Lai nâng lên, ra sức giậm xuống đầu Phương Thế Vinh.



" Rầm"



Một tiếng giòn vang lên, đầu của Phương Thế Vinh liền nứt ra, chết ngay tại chỗ.



- Ta không làm đại ca thật nhiều năm…..



Máu tươi lan ra, đột nhiên giọng hát trong film " Đại ca" vang lên.



Bùi Đông Lai ngồi xổm xuống, từ trong túi áo của Phương Thế Vinh lấy ra một chiếc điện thoại di động, thấy được trên màn hình có 2 chữ " Cô cô"



Suy nghĩ một chút, Bùi Đông Lai liền bắt máy.



- Thế Vinh, con đến biệt thự chưa?



Điện thoại vừa chuyển thì đầu bên kia, Phương Hiểu Hồng lo lắng hỏi.



Không trả lời, Bùi Đông Lai để điện thoại xuống, đứng dậy đi vào nhà tắm.



- Thế Vinh, sao con không nói?



- Thế Vinh, con có nghe được cô nói không?



- Thế Vinh.



Lúc này, Bùi Đông Lai đang cởi quần áo đã nhuốm máu trong người ra, sau đó lau chùi một phen rồi tìm một bộ quần áo sạch sẽ thay vào.



Làm xong tất cả mọi chuyện, Bùi Đông Lai liền trở lại đại sảnh thì thấy Phương Hiểu Hồng đã cúp máy.



10" sau.



Từng chiếc xe cảnh sát lao tới.



" Rầm"



Trong đêm tối, một tiếng nổ thật lớn vang lên, biệt thự số 18 đã chìm trong biển lửa, ánh lửa phóng lên cao, nhuộm cả bầu trời.



Trong màn đêm.



Cha con Phương gia, ngay cả thi thể cũng không còn.