Siêu Cấp Cường Giả

Chương 183 : Một trận chiến, định tương lai ( 11 )

Ngày đăng: 01:51 20/04/20


Rất nhiều người chỉ biết Cửu Khê Mân Côi Viên là khu nhà giàu ở Hàng Châu nhưng lại không biết Thanh Long sơn trang mới chính là khu nhà giàu có tiếng ở Hàng Châu.



Này ở cạnh Tây Hồ, Thanh Long sơn trang là cảnh khu duy nhất, cả khu có tổng cộng 17 tòa biệt thự, cho dù là người có tiền cũng chưa chắc sở hữu được một căn biệt thự.



Thân là chị hai của Chiết Giang thì Phương Hiểu Hồng có một chỗ trong Thanh Long sơn trang.



Theo ý nào đó mà nói thì nàng có thể mua được là nhờ Tào Nghiễm Giang âm thầm nhúng tay vào, mà chỗ này cũng là chỗ để nàng và Tào Nghiễm Giang gặp nhau rồi sau đó thì phất phét với nhau.



Tào Nghiễm Giang mê luyến Phương Hiểu Hồng không chỉ khuôn mặt, dáng người hay khí chất mà công phu trên giường của Phương Hiểu Hồng cũng đủ khiến cho Tào Nghiễm Giang dục tiên dục tử.



Tất nhiên, quan trong nhất chính là tình cảm giữa 2 người không kém hơn những đôi phu thê.



Đêm đã khuya, ánh trăng xuyên vào trong phòng ngủ của biệt thự. Trong phòng ngủ, Tào Nghiễm Giang và Phương Hiểu Hồng vẫn như trần truồng, tuy nhiên 2 người cũng không vận động nữa, Tào Nghiễm Giang cầm di động nghe điện thoại mà vẻ mặt Phương Hiểu Hồng lo lắng đứng bên cạnh Tào Nghiễm Giang.



- Nghiễm Giang, anh của em cùng với Thế Vinh thế nào rồi?



Mắt thấy Tào Nghiễm Giang cúp điện thoại thì Phương Hiểu Hồng liền nắm lấy tay Tào Nghiễm Giang, khẩn trương hỏi.



Dưới ánh đèn, vẻ mặt của Tào Nghiễm Giang có chút ngưng trọng, chân mày nhíu lại:



- Căn cứ vào báo cáo tại hiện trường thì biệt thự của Phương Chấn đã nổ tung, phòng ốc cháy hết. Lính cứu hỏa đang đến nơi ấy, bởi vì thế lửa quá mảnh liệt cho nên phỏng chừng đợi khí lính cứu hỏa đến đó thì cả biệt thự cũng đã cháy hết rồi.



- Vậy…Vậy anh của em cùng với Thế Vinh…?



Nghe Tào Nghiễm Giang nói như thế thì Phương Hiểu Hồng sợ tới mức sắc mặt trở nên trắng bệch.



- Vừa rồi em vẫn không gọi được điện thoại cho bọn hắn, mặt khác một số người bên cạnh biệt thự của Phương Chấn có nghe được tiếng súng.



Vẻ mặt Tào Nghiễm Giang ngưng trọng nói:



- Anh nghĩ bọn hắn có thể đã giống như lời của Quý Hồng, gặp bất trắc, hung thủ muốn hủy thi diệt tích cho nên đã tạo ra vụ nổ.



"Ách..."



Bên tai vang lên lời nói của Tào Nghiễm Giang thì Phương Hiểu Hồng muốn nói gì đó, nhưng mà chung quy một chữ thốt ra cũng không được, cuối cùng nàng xụi lơ trên mặt đất, sắc mặt tái mét.



- Hiểu Hồng, anh của em gần đây có đắc tội với người nào hay không?



-



Thấy Phương Hiểu Hồng xụi lơ trên mặt đất, Tào Nghiễm Giang đứng dậy đem Phương Hiểu Hồng đở lên giường. Sau đó, hắn nhớ ra cái gì rồi hỏi:



- Đúng rồi, anh nhớ ra rồi, em đã từng nói rằng Phương Thế Vinh ở Đông Hải đã trêu chọc một thanh niên bên cạnh Liễu Nguyệt, không phải là tên thanh niên này xuất đầu, ra tay đối phó với Phương Chấn chứ?



- Cái này cũng không đúng a…



Tào Nghiễm Giang tự hỏi tự đáp:


Rất khiếp sợ, đột nhiên Phương Thế Kiệt nhớ ra điều gì đó, hỏi:



- Mẹ, không phải là tên kia động tay chứ?



- Ấy?



Trong lòng Phương Hiểu Hồng liền động, vội vàng nói:



- Tốt lắm, Thế Kiệt, nghe mẹ nói, ngàn vạn lần không được bước ra khỏi cửa. Cứ như vậy đi, mẹ có chuyện quan trọng muốn nói với Tào thúc thúc. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



Nói xong, Phương Hiểu Hồng trực tiếp cúp điện thoại.



- Có gì thế?



Tào Nghiễm Giang thấy Phương Hiểu Hồng có chút đại loạn, hỏi.



- Nghiễm Giang, em….em biết hung thủ là ai.



Phương Hiểu Hồng khẩn trương nói:



- Hung thủ chính là kẻ đã làm bị thương Thế Vinh ở Đông Hải lúc trước.



- Là hắn ư?



Tào Nghiễm Giang kinh ngạc không thôi, dường như không tin Bùi Đông Lai có thể làm ra chuyện nghịch thiên như thế này:



- Làm sao em biết là hắn làm?



Phương Hiểu Hồng lập tức đem những lời của Phương Thế Kiệt nói ra một lần nữa.



- Xem ra đúng thật là hắn.



Nghe xong Phương Hiểu Hồng nói thì Tào Nghiễm Giang liền cho rằng Bùi Đông Lai chính là hung thủ.



- Nghiễm Giang, thủ đoạn của tên kia thật sự hung ta, em sợ hắn sẽ gây bất lợi với Thế Kiệt, vì bảo đảm án toàn cho Thế Kiệt, anh hãy phát cảnh sát, tốt nhất là đặc công đến bảo vệ Thế Kiệt đi.



Phương Hiểu Hồng nói tới đây thì giọng nói hoàn toàn lạnh xuống:



- Mặt khác, Nghiễm Giang, vì phòng ngừa chuyện phát sinh ngoài ý muốn, nhất định phải nghĩ biện pháp lưu mạng của hắn ở lại Hàng Châu.



- Hừ, hắn đã không kiêng nể ai mà giết người, lại còn phóng hỏa hủy thi diệt tích.



Vẻ mặt Tào Nghiễm Giang trang đầy hàn ý:



- Tuy rằng trước mắt còn không có chứng cớ việc đó là do hắn làm, nhưng mà, ta nói hắn là thì chính là do hắn làm. Đối mắt với cơ quan quốc gia thì chắc chắn hắn phải chết.



0