Siêu Cấp Cường Giả

Chương 186 : Một trận chiến, định tương lai ( 14 )

Ngày đăng: 01:51 20/04/20


Chủ nhân của khu biệt thự này tên là Bạch Quốc Du, 41 tuổi, cũng giống như Tào Nghiễm Giang, đều là Phó Tỉnh Trưởng.



Luận về cấp bậc thì có thể Bạch Quốc Du không bằng Tào Nghiễm Giang.



Nhưng mà tính riêng về tài sản thì cả Chiết Giang này không ai bằng hắn.



Tất cả chuyện này, đơn giản là hắn đến từ Bạch gia ở Yến Kinh.



Bạch gia, Yến Kinh.



Là một nhà giàu có tiếng ở Tung của.



Mà Bạch Quốc Du cũng giống như Tần Tranh của Tần gia, 20 năm trước cũng được xưng là tứ đại thiếu gia của kinh thành.



20 năm sau, tứ đại thiếu gia của kinh thành, trừ đi Tiêu Quân của Tiêu gia đang phát triển ở nước ngoài,trong 3 người còn lại thì hắn lại chưa bước qua cánh cửa cấp Tỉnh.



Ở mặt ngoài mà xem thì hắn là bại tướng nhưng mà hắn chỉ mới 41 tuổi.



41 tuổi đã thành Phó Tỉnh.



Điều này đủ để 99% số người phải ngước lên nhìn.



Bởi vì ưu thế chính là tuổi.



Không có người nào dám hoài nghi hắn không thể bước lên đỉnh quyền lực của Tung của.



Cũng không ai dám nói hắn sẽ không trở thành người cầm quyền của Bạch gia.



Cũng vì vậy mà nơi này chính là nơi khó bước vào nhất của Chiết Giang.



Nhưng mà.



Lúc này đây, dưới sự dẫn dắt của thư ký Bạch Quốc Du thì Bùi Đông Lai đang bước vào đại viện này.



Tiến vào biệt thự thì Bùi Đông Lai phát hiện được nơi này cũng giống với biệt thự Đàn Cung của Liễu Nguyệt, nơi này không có bể bơi ngoài trời, cũng không có những ngọn giả sơn.



Thư ký của Bạch Quốc Du dựa vào chỉ thị của Bạch Quốc Du mà mang Bùi Đông Lai đến đây. Hắn thấy Bùi Đông Lai bước vào đây mà còn có tâm tư quan sát khắp nơi thì trong lòng cảm thấy ngạc nhiên.



Hắn lại hiếu kỳ vì sao tại thời điểm mấu chốt này Bạch Quốc Du lại gọi Bùi Đông Lai đến đây, hơn nữa tại sao Bùi Đông Lai lại có thể tỏ ra bình tĩnh như thế.



Mặc dù hiếu kỳ nhưng mà hắn cũng không có lên tiếng, một đường dẫn Bùi Đông Lai đi vào.



" Cốc..Cốc…"



Thư ký Bạch Quốc Du bước lên vài bước rồi gõ cửa phòng.



- Vào đi.



Bên trong liền truyền ra một giọng nói uy nghiêm.



" Két"



Cánh cửa được mở ra, thư ký Bạch Quốc Du cung kính nói:



- Bạch tỉnh trưởng, người đã tới.
- Căn cứ vào tư liệu tôi tìm được thì năm đó 4 người này đều theo đuổi mẫu thân của tôi, coi đó là một loại cạnh tranh. Mà qua 10 năm rồi, 4 người này từ tình trường nhảy sang quan trường. Mà 3 người bọn họ, Tần Tranh cùng Diệp Cấm đã bước qua cánh cửa cấp Tỉnh, còn Tiêu Quân thì đã lên chức tướng, là nhân vật có thực quyền ở Yến Kinh, luận về thân phận, luận địa vị hoặc tiền đồ trong tương lại thì cũng không thua gì Tần Tranh và Diệp Cấm.



Nghe được những câu nói này của Bùi Đông Lai thì trong mắt của Bạch Quốc Du hiện lên một tia ngạc nhiên. Dường như hắn không ngờ rằng Bùi Đông Lai lại điều tra kỹ đến thế.



- Kinh thành tứ đại thiếu gia chỉ có một mình ngài rớt lại phía sau. Mà căn cứ vào tư liệu ta tìm được thì 20 năm trước ngài chính là một con dao nhọn nhất trong 4 người.



Bùi Đông Lai nhận thấy vẻ ngạc nhiên của Bạch Quốc Du, hắn vẫn tình bơ, nói tiếp:



- 20 năm sau, đến hôm nay thì ngài đã thay đổi rất nhiều. nhưng mà…Ta nghĩ là ngài không cam lòng bị tụt lại ở phía sau so với 3 người bọn họ.



- Nói tiếp.



Bạch Quốc Du hứng thú.



- 10 năm trước, trong trường phong ba kia, gia tộc của ngài đã bị ảnh hướng, mặc dù không tổn thương nguyên khí tuy nhiên nó lại làm ngài mất đi một cơ hội tiến lên bước nữa.



Bùi Đông Lai tiếp tục nói:



- Mà trong trận chiến đó, Diệp gia lấy được một khối bánh ngọt, mà khối bánh ngọt kia vốn là của Bạch gia ngài.



Trong lòng Bạch Quốc Du nổi lên gợn sóng nhưng vẫn lộ vẻ tươi cười như cũ.



- Thông qua 10 năm phát triển thì Bạch gia và Diệp gia cũng không chênh lệch đáng kể. Trừ cái đó ra thì trước mắt, quan hệ của tứ đại gia tộc vô cùng vi diệp. Bởi vì sự xuất hiện của tôi mà đám hỏi của Diệp gia và Tần gia mắc cạn. Ta nghĩ, vô luận là ngài hay Bạch gia, tất cả đều muốn lấy lại phần công bằng của năm đó.



Bùi Đông Lai nói tới đây thì đột nhiên đề cao giọng nói:



- Dưới tình hình như thế thì nếu ngài có thể giẫm vào thi thể quân cờ của Bạch gia bước lên thượng vị thì đó là phương thức tốt nhất.



- Như vậy, cậu mới nhờ ta ra mặt giúp cậu ư?



Nụ cười trên mặt Bạch Quốc Du càng đậm, hỏi.



- Cái này.



Bùi Đông Lai từ trong áo lấy ra một xấp tài liệu:



- Đây chính là tài liệu tham ô của Tào Nghiễm Giang và tài liệu có liên quan đến Phương Hiểu Hồng.



- Việc phân tích lúc nãy vô cùng chính xác, nhưng mà trong phân tích của ta thì nguyên nhân Bạch gia động thủ với Diệp gia vẫn còn thiếu đi một điều quan trong.



Bạch Quốc Du cười nói.



Bùi Đông Lai hỏi:



- Là điều gì?



- Cha của cậu đã rời núi.



Nhất thạch kích khởi thiên tằng lãng.



( Một viên đá làm nổi hàng ngàn đợt sóng.)



3