Siêu Cấp Cường Giả

Chương 187 : Một trận chiến, định tương lai ( 15 )

Ngày đăng: 01:51 20/04/20


Sáng sớm khi ánh mặt trời vừa lên cao. Thanh Long sơn trang, trong phòng ngủ, Phương Hiểu Hồng mặc đồ ngủ đứng sát cửa sổ. Nàng ta đang cau mày không biết là suy nghĩ về cái gì nữa



Có lẽ là do một đêm không ngủ nên mắt của nàng hiện lên những tơ máu.



- Hiểu Hồng, tại sao đêm qua em không ngủ?



Không biết bao lâu, đột nhiên vang lên giọng nói của Tào Nghiễm Giang, hắn đi đến phía sau của Phương Hiểu Hồng rồi ôm bả vai của nàng, ôn nhu hỏi.



- Em ngủ không được.



Phương Hiểu Hồng gật gật đầu.



- Em đã gọi điện rồi sao?



Nghe được Phương Hiểu Hồng nói như thế thì Tào Nghiễm Giang ý thức được điểm gì.



Phương Hiểu Hồng lại gật đầu:



- Vừa rồi em đã gọi điện cho Lưu cục trưởng, hắn nói còn chưa bắt được hung thủ, thậm chí ngay cả tung tích của hung thủ cũng chưa phát hiện được.



- Đúng là một đám tích sự, quốc gia nuôi bọn chúng để làm gì không biết. Ngay vả cường đạo cũng không bắt được.



Tào Nghiễm Giang có chút tức giận mắng.



- Nghiễm Giang, nếu hắn chạy thoát khỏi Hàng Châu thậm chí là Chiết Giang thì phải làm sao bây giờ?



Phương Hiểu Hồng hỏi ra lo lắng ở trong lòng:



- Hắn chẳng những có quan hệ không bình thường với Liễu Nguyệt ở Đông Hải, hơn nữa hắn còn là đệ tử thân truyền của Cổ Bồi Nguyên, nếu hắn chạy trốn tới Đông Hải thì chúng ta muốn đối phó với hắn cũng vô cùng khó khăn. Dù sao thì chúng ta cũng không có chứng cứ xác thực hắn là người đã giết anh của em cùng với Thế Vinh.



- Trước mắt thì toàn bộ mọi nơi đã bị phong tỏa, căn bản là hắn không có cơ hội thoát ra khỏi Hàng Châu.



Tào Nghiễm Giang trầm giọng nói:



- Huống hồ, cho dù hắn có thoát khỏi Hàng Châu thì cũng không sao, không có chứng cớ thì chúng ta giả tạo chứng cớ. Kể từ đó thì không chỉ là Liễu Nguyệt mà ngay cả Cổ Bồi Nguyên cũng không có cơ hội nhúng tay vào.



- Lui một bước mà nói, nếu Cổ Bồi Nguyên muốn ra mặt giùm hắn thì ta sẽ cho Cổ Bồi Nguyên đẹp mặt.



Nói xong câu cuối thì giọng nói của Tào Nghiễm Giang trở nên âm trầm cùng với vài phần cuồng ngạo.



Phần cuồng ngạo kia là bởi vì hắn là thành viên của Diệp gia.



" Phù"



Nghe được Tào Nghiễm Giang nói như thế thì Phương Hiểu Hồng thở nhẹ ra nhưng mà nàng vẫn nhíu mày.



Bởi vì nếu Bùi Đông Lai không chết thì nàng sẽ không yên tâm.



- Tốt lắm, hiện tại anh sẽ tới cục công an, em ở đây chờ tin tức của anh.



Thấy Phương Hiểu Hồng không nói lời nào, Tào Nghiễm Giang vỗ nhẹ nhẹ tay của Phương Hiểu Hồng.



Sau đó, Tào Nghiễm Giang đi rửa mặt, mặc quần áo tử tế rồi cùng với thư ký bước vào ô-tô, đi đến cục công an.



30" sau.




Đây là văn vẻ giới thiệu vắn tắt.



Mà bài văn này có nêu ra một ít quan hệ giữa Tào Nghiễm Giang cùng Phương Chấn và Phương Hiểu Hồng.



Thấy trên màn hình hiện ra những dòng, những biểu đồ thì tất cả mọi người bị dọa đến không nhẹ.



Trong đó, Tào Nghiễm Giang là người sợ nhất.



Lúc hắn xem hết tiêu đề thì trên mặt hắn đã tràn đầy vẻ khiếp sợ cùng khủng hoảng.



Nhưng mà.



Rất nhanh hắn đã che dấu phần khiếp sợ kia đi.



- Phát hiện khi nào?



Tào Nghiễm Giang mở miệng, giọng nói vô cùng trầm thấp:



- Như thế nào lại chưa tháo bỏ xuống?



- Báo… báo cáo Tào tỉnh trưởng, bài văn này đột nhiên xuất hiện, trước mắt đã có mặt ở trên nhiều diễn đàn.



Tên đội trưởng Thiên Võng kinh hồn táng đảm nói:



- Tôi đã để mọi người tháo xuống nhưng mà tốc độ tháo xuống không nhanh bằng tốc độ lan truyền, hình như đây là phong cách của hacker…



- Ta mặc kệ các ông dùng phương pháp gì, trong vòng một giờ nên bài văn này còn xuất hiện trên mạng thì tất cả các ông hãy mau cởi bộ đồng phục trên người rồi cút đi.



Không đợi đội trưởng Thiên Võng nói hết, Tào Nghiễm Giang đã nổi giận rống lớn.



- Vân thưa Tào tỉnh trưởng.



Tên đội trưởng kia liền run rẩy, nói ra câu trả lời thuyết phục. Ở hắn xem ra lấy thời gian ngắn như vậy để tháo bỏ những bài văn kia xuống là một điều không thể.



- Chư vị, ta dám khẳng định đây là thủ đoạn dơ bẩn của hung thủ, cố gắng che tầm mắt của mọi người để hắn có cơ hội chạy trốn.



Tào Nghiễm Giang trầm giọng nói:



- Lưu cục trưởng, lập tức cho người lấy danh nghĩa là công an nói đó là điều bịa đặt, ngoài ra nghĩ biện pháp tuyên bố bài văn này là của hung thủ hoặc là đồng bọn của hắn. Hơn nữa, chúng ta cũng đã tìm được manh mối của hung thủ.



- Vâng.



Mặc dù Lưu cục trưởng biết đó là sự thật nhưng mà hắn cũng không dám làm trái mệnh lệnh của Tào Nghiễm Giang.



Không riêng gì Lưu cục trưởng mà tất cả mọi người đều biết rõ.



Đồng thời, bọn hắn xem ra, lấy thân phận cùng với chỗ dựa sau lưng của Tào Nghiễm Giang thì Bùi Đông Lai muốn thông qua phương thức này để vặn ngã Tào Nghiễm Giang, quả thực là một chuyện cười.



Chuyện cười?



Vở kịch hay bắt đầu!



4