Siêu Cấp Cường Giả

Chương 218 : Đạp lên mặt mũi

Ngày đăng: 01:51 20/04/20


Khi nữ nhân có thai với một nam nhân, thường thường nữ nhân sẽ trở thành đồ chơi của nam nhân kia.



Đây là lời của Ngô Vũ Trạch nói Quách Lệ Na khi hai người chia tay.



Bời vì không tin lời nói của Ngô Vũ Trạch, cho nên khi chia tay Ngô Vũ Trạch, ban đêm Quách Lệ Na liền đi tìm Ngưu Hải Đào, kết quả cuối cùng giống như lời nói của Ngô Vũ Trạch, liền bị Ngưu Hải Đào biến thành đồ chơi.



Có lẽ bị Ngưu Hải Đào đả kích không nhẹ, có lẽ không biết đối mặt như thế nào với Hạ Y Na, nên suốt ba ngày Quách Lệ Na không lộ diện.



Tuy rằng Hạ Y Na đối với việc gây tội của Quách Lệ Na tức giận không nhẹ, nhưng nhớ lại tình cảm ngày xưa, nên gọi điện thoại cho Quách Lệ Na, ở trong điện thoại Quách Lệ Na nói lời xin lỗi với Hạ Y Na, đồng thời nói muốn đi ra ngoài giải sầu.



Bời vì Quách Lệ Na giải thích, cơn giận trong lòng Hạ Y Na giảm bớt vài phần, nụ cười lại xuất hiện trên khuôn mặt của nàng, nàng lại biến thành đóa hoa đầy sức sống.



- Bùi Đông Lai, cậu biết chơi bóng rổ sao?



Hôm nay, giữa giờ nghỉ ngơi tiết thứ nhất, Hạ Y Na chủ động đi đến bênh cạnh Bùi Đông Lai hỏi.



- Làm sao vậy?



Đông Lai vốn đang ôn tập lại bài giảng khi nãy của thầy giáo, ngạc nhiên nghe được lời nói của Hạ Y Na, theo bản năng hỏi.



- Là thế này, trường học mới quyết định tổ chức cuộc thi tranh tài bóng rổ, mà tớ lại là đội trưởng đội cổ động viên, sinh viên năm nhất Ngô Vũ Trạch cùng Cổ Văn Cảnh đều báo danh tham gia trận đấu.



Mặc dù là ngày đó 2 người chút nữa XXX với nhau, nhưng mà dường như Hạ Y Na đã quên việc đó, cũng không có nhăn nhăn nhó nhó trước mặt Bùi Đông Lai, mà là vẫn tươi cười:



- Nếu cậu biết chơi bóng thì cũng gia nhập vào đội bóng rổ đi?



Ba ngày trước, Cổ Bồi Nguyên đem một ít tư liệu về mô hinh kinh tế giao cho Bùi Đông Lai.



Trong thời gian ba ngày qua, Bùi Đông Lai ngoại trừ buổi sáng dành thời gian luyện công, luyện quyền, ban ngày đi học, thời gian còn lại dành hết tâm trí vào đống tư liệu kia, không có thời gian để ý đến chuyện khác.



Ở dưới tình hình này, đối mặt với lời mời của Hạ Y Na, Bùi Đông Lai do dự một chút, nói:



- Tớ sẽ không tham gia.



- Tại sao?



Đôi lông mày Hạ Y Na khẽ nhíu lại, cái miệng nhỏ nhắn khiêu gợi nói:



- Mấy người chúng tớ đều tham gia, chẳng lẽ cậu muốn đứng ngoài, như vậy thật mất đoàn kết tập thể.



- Ngô…



Bị Hạ Y Na nói như thế, Bùi Đông lai không khỏi cảm thấy xấu hổ, tuy rằng xấu hổ nhưng cảm thấy lấy lý do đang nghiên cứu mô hình kinh tế làm lý do cự tuyệt thì không tốt lắm, đành phải nói dối:



- Tớ chỉ chơi bóng rổ vài làn, trình độ bóng rổ vẫn còn kém lắm.



- Được rồi.



Nghe được Bùi Đông Lai nói nhủ vậy, Hạ Y Na do dự một chút, không cưỡng cầu Bùi Đông Lai nữa, dù sao nàng cũng biết nếu muốn gia nhập đội bóng rổ, kỹ thuật quá kém nhất định là không đạt.



Thấy Hạ Y Na không nói vậy, Bùi Đông Lai ầm thầm thở ra.



- Tuy rằng cậu không gia nhập đội bóng rổ, nhưng cũng không thể không có mặt, như vậy đi, khi trận đấu bắt đầu, cậu nhất định phải có mặt để cổ vũ đám người Vũ Trạch.



Hạ Y Na suy nghĩ, mở miệng lần nữa, cố gắng thông qua trận bóng rổ này để tiếp xúc Bùi Đông Lai nhiều hơn.



Bùi Đông Lai gật đầu cười khổ nói:




Phanh!



Thanh âm nặng nề lại truyền ra, quả bóng rổ bị Hà Hoa ném vào trong khung lặng lẽ rơi xuống.



Chứng kiến màn biểu diễn của Hà Hoa, biểu tình Ngô Vũ Trạch có chút ngưng trọng.



Bởi vì… Hắn nhìn ra được, trong màn biểu diễn vừa rồi, sức bật cùng kỹ xảo của Hà Hoa rất xuất sắc, điều này chứng tỏ trình độ của Hà Hoa rất ngưu bức.



Ngô Vũ Trạch nhìn ra thực lực chơi bóng rổ của Hà Hoa rất cáo, còn Hạ Y Na thoáng lâm vào tình cảnh khiếp sợ.



Sở dĩ khiếp sợ, là bởi vì Hạ Y Na thông qua việc chọn lựa của ngành kinh tế, lấy thực lực của Hà Hoa cùng Ngưu Hải Đào, ngay cả đội trưởng đội bóng rổ sinh viên năm nhất là Ngỗ Vũ Trạch cũng không qua nổi.



- Hạ mỹ nữ, đội bóng rổ chỉ dựa vào một mình Ngô đồng học mà các người muốn đạt giải quán quân, là chuyện không thể nào.



Mắt thấy Hạ Y Na vì biểu hiện của mình mà sợ ngây người, Hà Hoa kiêu ngạo nói:



- Nếu cô thật muốn dành được ngôi quán quân, không bằng đến nhóm ta làm đội trưởng đội cổ động viên, ta tuyệt đối thỏa mãn nguyện vọng của cô.



- Hà Hoa, mày có ý gi?



Đối mặt với lời nói của Hà Hoa, Hạ Y Na lạnh lùng nói:



- Trận đấu còn chưa bắt đầu, còn chưa biết ai sẽ bại trong tay ai đây?



- Hạ mỹ nữ, ta có thể để cho người tình của hắn ngoại tình cũng có thể cho hắn đắp chiếu trên sân, cho nên cô không cần phải ảo tưởng làm gì cho mệt.



Đối mặt với lời phản kích của Hạ Y Na, không đợi Hà Hoa mở miệng, Ngưu Hải Đào đã khinh miệt nhìn Ngô Vũ Trạch, nói.



"Ha ha…"



Lời Ngưu Hải Đào vừa thốt ra, những nam sinh bên phía Ngưu Hải Đào phá lên cười.



Tùy rằng tính tình Ngô Vũ Trạch rất tốt, nhưng, đối mặt với những lời khiêu khích của Ngưu Hải Đào, kìm lòng không được hai tay nắm chặt, trong anh mắt hiện lên tia phẫn nộ không che giấu.



Chỉ là.



Phẫn nộ thì phẫn nộ, hắn không có lựa chọn dùng nắm đấm để giải quyết vấn đề, mà nhìn chằm chằm vào hai người Hà Hoa cùng Ngưu Hải Đào.



Không riêng gì Ngô Vũ Trạch, đám người Hạ Y Na cũng vô cùng phẫn nộ, theo bọn hắn xem, Ngưu Hải Đào cùng Hà Hoa thật sự là khinh người quá đáng.



- Hải Đào lời này của chú không đúng rồi.



Đối mặt với lửa giận của đám người Hạ Y Na, Hà Hoa chẳng những không để ý, còn cười trêu ghẹo nói:



- Chẳng lẽ chú quên Hạ mỹ nữ còn có một vũ khí bí mật sao.



- Cái gì?



- Con mọt sách kia, chỉ cần con một sách kia ra sân, quán quân nhất định sẽ thuộc về khoa kinh tế.



- Ha ha…



Thanh âm Hà Hoa vừa dứt, tiếng cười châm chọc lại vang lên.



Có người sắc mặt thật khó coi.