Siêu Cấp Cường Giả

Chương 224 : Phong vân tái khởi

Ngày đăng: 01:51 20/04/20


- Chúng ta đi thôi.



Ngay sau khi tiếng vỗ tai ngừng lại, Bùi Đông Lai phát hiện không ít người đang đi về phía mình thì liền đề nghị.



Hiển nhiên là hắn biết nếu như hắn không đi, đến lúc bị những người kia vây lại thì có muốn rời đi cũng khó a.



- Được.



Dường như đã nhận ra suy nghĩ của Bùi Đông Lai nên Ngô Vũ Trạch liền gật đầu đồng ý.



- Khoan đã… để ăn mừng chúng ta giành chiến thắng trận này. Đêm nay, sẽ tổ chức một bữa tiệc tại Hồng Tử Cáp, mọi người nhất định phải có mặt.



Mắt thấy mọi người định rời đi, Hạ Y Na vội vàng nói, lúc nói chuyện thì liếc nhìn Bùi Đông Lai giống như câu cuối là nói cho Bùi Đông Lai biết.



Tối nay Bùi Đông Lai có hẹn với Quý Hồng để bàn công việc, đối với lời đề nghị này của Hạ Y Na hắn vốn định từ chối như nhận thấy ánh mắt của Hạ Y Na thì hắn liền nuốt ngược lời nói trở lại.



Hắn cảm thấy không nên từ chối, bằng không Hạ Y Na sẽ buồn.



Ra khỏi sân bóng rỗ, bỗng nhiên Bùi Đông Lai mở miệng:



- Mọi người về trước đi, tớ có chuyện muốn nói với Y Na.



Ân?



Nghe được Bùi Đông Lai nói vậy thì vẻ mặt tất cả mọi người liền kinh ngạc mà Hạ Y Na thì cả kinh.



- Đi đi, không nên làm bóng đèn a.



Ngô Vũ Trạch cười ha ha, nói.



- Hạ Y Na.



Thấy đám người Ngô Vũ Trạch đã đi xa, Bùi Đông Lai liền mở miệng gọi.



Hạ Y Na ngẩng đầu, 2 má đỏ hồng, trong lòng mang theo vài phần chờ mong cùng khẩn trương, tò mò nhìn Bùi Đông Lai:



- Cậu…cậu muốn nói gì?



- Tối nay tớ có việc nên không đi được.



Không đi được.



- Bùi Đông Lai.



Hạ Y Na vốn tưởng rằng Bùi Đông Lai sẽ tỏ tình hoặc là nói một ít lời đường mật. Nhưng nghe Bùi Đông Lai nói không đi thì nàng liền tức giận.



Thấy Hạ Y Na tức giận, vẻ mặt Bùi Đông Lai có chút xấu hổ:



- Tối nay tớ có việc.



Hạ Y Na không nói lời nào, tức giận nhìn Bùi Đông Lai.



- Có chuyện thật mà.



Bùi Đông Lai gãi gãi đầu:
- Dương Sách a, chú nói đi, chỉ ăn bữa cơm thôi mà còn lãng phí như thế nào sao?



Mắt thấy Dương Sách gọi xong thức ăn, tên quản lý đã rời khỏi phòng thì thanh niên họ Lâm hỏi.



Dương Sách không trả lời ngay, mà lấy một cây thuốc Lào được nhập từ VN về, cung kính đưa cho tên thanh niên rít một hơi, sau đó nói:



- Rất vui khi gặp được Lâm ca, Lâm ca đã cho ta mặt mũi, nếu ta còn mời vào những địa phương khác thì trong lòng cảm thấy không yên tâm a.



Tên thanh niên tên là Lâm Tường không hé răng, nhưng trong lòng hắn rất rõ, có thể được Dương Sách nói như thế là bởi vì từ ý nào đó, hắn đến từ Kinh Thành, ở Nam Tô, luận về thân phận, địa vị thì Dương Sách không thể so sánh cùng hắn.



Bởi vì hắn đến từ Lâm gia ở Yên Kinh, hơn nữa là một trong những người có tư cách kế thừa Lâm gia.



Trong lòng hắn rất rõ, sở dĩ Dương Sách muốn kết giao với hắn là vì Dương Sách muốn thông qua hắn để đặt quan hệ với ngươi ở Tử Cấm Thành, có thể nói là dã tâm của Dương Sách không nhỏ.



Ngược lại, Lâm Tường muốn thông qua Dương Sách để triển khai mạng lưới công tác phía dưới.



2 người cần nhau.



Cho nên bọn hắn mới gặp nhau.



- Chú thật sự tính toán đi Đông Hải để thu phục Liễu Nguyệt kia sao?



Nhẹ nhàng rít một hơi thuốc Lào, Lâm Tường đổi đề tài, hắn biết đến bây giờ Dương Sách vô cùng nhớ mong Liễu Nguyệt nhưng bởi vì người trong nhà vợ hắn rất nghiêm cho nên hắn….



- Vâng.



Dương Sách nói, giọng nói không lớn nhưng vô cùng kiên định.



- Hiện giờ Liễu Nguyệt đã lâm vào tuyệt cảnh, đối với chú mà nói thì đây chính là một cơ hội tốt.



Lâm Tường cười cười, lấy thân phận của hắn thì chuyện ở Hàng Hồ cũng không giấu được hắn:



- Mặt khác, Xà mỹ nữ Quý Hồng kia không nên trêu chọc vào, cẩn thận bị nàng cắn lại đấy.



- Có Lâm ca ở đây, Xà mỹ nữ kia có thể làm gì được?



Dương Sách cười ha ha, cười đến không kiêng nể gì.



Lâm Tường muốn nói như lại thôi, hắn không nói chuyện Bùi Vũ Phu giúp Liễu Nguyệt, hắn cũng không nói chuyện Bùi Vũ Phu rời núi.



Bởi vì.



Hắn cảm giác rằng bây giờ mình đang lợi dụng Dương Sách.



- Tính toán khi nào mới đi?



Nụ cười trên mặt Lâm Tường không giảm.



- Đêm nay.



Dương Sách mở miệng.



Phong vân tái khởi.