Siêu Cấp Cường Giả

Chương 490 : Tuyệt địa phản kích, Bùi Diêm La hàng thế! (9)

Ngày đăng: 01:55 20/04/20


“Ò..E..Ò..E”



Tiếng còi xe cảnh sát vang lên khắp phố lớn ngõ nhỏ của Giang Lăng, từng chiếc xe cảnh sát chạy nhanh như bay về phía hội sở Đường Hối.



Tất cả chuyện này đơn giản là bởi vì vụ nổ xảy ra ở hội sở Đường Hối.



Cửa của hội sở Đường Hối, bởi vì sự việc phát sinh quá đột ngột nên sau khi nghe được mệnh lệnh thì cảnh sát của Giang Lăng liền mau chóng đến hiện trường, khi tới đây thì cảnh sát liền không cho những người ngoài tới gần, bọn hắn đang đợi lãnh đạo thượng cấp đến. TÍnh chất của vụ việc này không phải người như bọn hắn có thể giải quyết được.



Tất cả những nhân vật máu mặt của Giang Lăng đang đón xe đến đây.



Lúc này, trong xe, người nào người này để lộ ra vẻ nghiêm túc.



Nghiêm túc là bởi vì bọn hắn biết đuộc đây là giết người, còn vụ nổ chính là sự kiện khủng bố.



Ở thời đại hiện nay thì bất kỳ một địa phương nào nếu phát sinh ra một vụ án giết người, để cho nhân dân biết thì sẽ trở thành tiêu điểm.



Đây cũng chính là nguyên nhân sau khi nghe tin xong thì bọn hắn đuổi tới đây.



Hơn nữa địa điểm xảy ra vụ án lại là tại hội sở Đường Hối, một hội sở có tiếng ở Giang Lăng cũng như trong quốc nội.



Lúc này đây, bởi vì cả nước đang tiến hành hành động “ Tảo hắc” lấy tính nghiêm trọng của vụ án này thì cũng đủ kinh động đến những vị đại lão nắm quyền trên đỉnh Kim Tự Tháp.



Sốt ruột không chỉ có riêng bọn hắn mà còn có cả Dương Viễn.



So với những người khác thì Dương Viễn lại biết được những tin tức phát sinh trong tối hôm nay nhưng mà hắn lại không biết quá trình cụ thể.



Sau khi nhận được tin của vụ án thì hắn liền liên hệ với Diệp Tranh Vanh nhưng kết quả lại không thể liên lạc được.



- Dương thứ ký, đại đội đặc công cùng các đồng chí của cục An Ninh đã đến hiện trường, đã bắt đầu kiểm tra hiện trường. Kiểm tra được trong hiện trường không còn ai sống sót, trong đó tìm được 16 thi thể, người chết phần lớn là bị súng bắn chết, mà hơn nữa là bị đạn bắn vào ngay ấn đường.



Thư ký của Dương Viễn liền bước đến bên cạnh báo lại tin tức cho Dương Viễn nghe, lúc báo cáo thì giọng nói của hắn liền tỏ ra vô cùng khiếp sợ:



- Ngoài ra, cả hội sở Đường Hối đã bị người ta dùng thuốc nổ san bằng thành bình địa, trải qua nhận định của các đồng chí trong cục An Ninh thì đây có thể là loại thuốc nổ XXX có tính công phá mạnh nhất.



Nghe được thư ký của mình nói như thế thì chân mày của Dương Viễn nhíu lại, không có tỏ thái đô.



- Trước mặt thì cảnh sát của khu vực, cục An Ninh, hơn nữa những trung đội khác của Giang Lăng đang đi đến hội sở Giang Lăng.



Thư ký thấy Dương Viễn không nói gì thì bổ sung thêm.



- Đến phòng cảnh sát của Tỉnh.



Dương Viễn trầm ngâm, rồi ra lệnh:



- Đúng vào 2h30 sáng hôm nay tổ chức cuộc họp, yêu cầu những đơn vị và người phụ trách tham gia đầy đủ. Cũng để cho cảnh sát của tỉnh lấy lời khai của người dân xung quanh, mặc khác là báo lại cho phó thị trưởng Diệp Tranh Vanh, gọi cậu ta đến tham dự hội nghị luôn.



- Vâng, Dương thư ký.




Trong đại sảnh của biệt thự là một mảnh tối đen, Dương Viễn cầm trong tay một cái đèn pin do một gã lính gác đưa, soi soi rồi tới mở đèn trong đại sảnh lên.



Ngọn đèn sáng lên, Dương Viễn phát hiện được ở đây không có Diệp Tranh Vanh vì thế hắn liền đi về phía phòng ngủ.



“Két”



Cửa phòng ngủ được mở ra thì Dương Viễn thấy được Diệp Tranh Vanh đang nằm trên giường.



Đã chết rồi sao?



Trong lòng Dương Viễn trầm xuống, vội vàng mở đèn lên rồi bước lên.



Trong phòng ngủ, Dương Viễn mặc đồ ngủ, nằm ở trên giường cũng không có thấy được Dương Viễn đến.



Ân?



Thấy được hơi thở phập phồng của Diệp Tranh Vanh thì trong lòng của Dương Viễn cũng an tâm.



Tới cùng xảy ra chuyện gì? Vì cái gì mà Diệp Tranh Vanh rời khỏi đây, sau đó thần không biết quỷ không hay mà trở về?



Trong phút chốc, trong lòng Dương Viễn hiện ra 2 nghi vấn.



Hắn liền bước lên trước, vỗ vào bả vai Diệp Tranh Vanh:



- Diệp thị trưởng.



Không có phản ứng.



- Diệp thị trưởng!



Diệp Tranh Vanh liền lay mạnh hơn, lớn tiếng kêu.



Vẫn không có phản ứng.



Thấy vậy thì Dương Viễn liền dùng sức lay lay bả vai của Diệp Tranh Vanh:



- Diệp thị trưởng... Diệp thị trưởng…



- Đừng…Đừng mà….Đừng mà…A.



Ngay sau đó.



Mộ tiếng tru hoảng sợ liền vang vọng khắp biệt thự.



Diệp Tranh Vanh từ trong giấc mộng bừng tỉnh, hắn lại không biết ác mộng chân chính mới bắt đầu.