Siêu Cấp Cường Giả

Chương 686 : Không điên không thành ma, không chiến không xưng hùng (6)

Ngày đăng: 01:58 20/04/20


Một quyền này, khí thế chưa từng có.



Một quyền này, uy lực chưa từng có.



Một quyền này, bằng 28 lần một kích toàn lực của cao thủ Cương Kính!



Đối mặt với một quyền khủng bố như thế Sonali có muốn tránh cũng không được, chi có thể hóa chưởng phòng thủ trước ngực



Chưởng khắc quyền!



Lúc trước sát chiêu Lôi Đình của Bùi Đông Lai hoàn toàn bị Sonali hóa giải, lông tóc không tổn thương gì. Giờ khắc này, Bùi Đông Lai trong thời khắc sinh tử đột phá cảnh giới Hóa Kính đỉnh phong, chiêu Lôi Đình kia sẽ như thế nào đây?



"Rầm..Rầm..!"



Quyền chưởng còn chưa chạm vào nhau mà những tiếng nổ khí kình đã vang lên không ngừng…



"Vù…."



Ngay sau đó, một thanh âm như lụa rách xiết lên, khí kình do song chưởng của Sonali tạo ra bị oanh tác nát vụn.



"Lộp bộp!"



Sonali chấn động, nét mặt ả đại biến, hai tay vẫn gắt gao hợp tai che thủ trước ngực.



"Bốp"



Âm thanh trầm đục vang lên, thiết quyền của Bùi Đông Lai như búa tạ đập thẳng lên đó.



Hai tay Sonali ngay lập tức bị chấn khai, lực đạo khủng bố ập vào khiến hai tay ả từng khúc gãy vụn, huyết nhục mơ hồ. Lúc trước ả dễ dàng phá giải sát chiêu cuối cùng của Bùi Đông Lai, còn khiến hắn hộc máu. Lúc này…. Bùi Đông Lai hoàn trả gấp mười, phế hoàn toàn hai tay ả.



Song thủ bị phế, Phòng Ngự Tuyệt Đối coi như bị phá một nửa, quyền của Bùi Đông Lai không giảm thế lao thẳng tới ngực Sonali.



Muốn tránh cũng không được, Sonali chỉ có thể dùng thân thể mình như tuyến phòng ngự cuối cùng!



"Bốp"



Nhất thanh muộn hưởng, quyền của Bùi Đông Lai đánh thẳng lên ngực Sonali, kình lực dư thừa như thiên quân vạn mã ào ạt tràn vào cơ thể ả.



"Tê ~ "



"Phốc!"



Như quả bóng xì hơi, thân hình Sonali thoáng chốc khôi phục như lúc đầu, rồi đột nhiên thân thể ả cong lên như tôm khô, há mồm phun ra một ngụm máu lớn. Chỉ một quyền, Bùi Đông Lai đã hoàn toàn phá tan Phòng Ngự Tuyệt Đối khiến lục phủ ngũ tạng Sonali bị thương nặng nề.



Một màn này khiến tất cả đám người còn lại hít sâu một hơi.



Bọn chúng đều biết Sonali là chiến sĩ cấp chín đỉnh phong, thêm Phòng Ngự Tuyệt Đối hoàn toàn có thể đỡ được một kích của cảnh giới Chiến Thần, thế nhưng lại không chắn được một quyền của Bùi Đông Lai?



So với đám người đó, sự kinh hãi của Sonali còn lớn hơn rất nhiều.



Dưới ánh đèn, khuôn mặt ả không còn nét nào của thần nữ, cũng không còn nét tà ác âm trầm mà hoàn toàn là sự kinh sợ tột cùng, như đang tự hỏi tại sao tên kia có thể có được thực lực Chiến Thần sơ cấp?



Sao có thể?




Pavlovsky há hốc mồm.



Mà tứ đại Thần Vệ và bốn tên Hắc Phủ cũng kinh hãi…..



Còn Sonali dưới chân Bùi Đông Lai…



Ả suýt chút nữa giận tới bất tỉnh!



- Tiện chủng, ngươi dám?



Sonali lại giay dụa, ả vốn biến thái, thường lấy việc đùa bỡn nam nhân làm trò vui, nam nhân bị ả ngược đãi chết nhiều không đếm xuể - ả sao có thể chịu được bị người khác cưỡng hiếp?



- Hoặc là ngươi hiếp ả. Hoặc ta giết ngươi.



Không để ý tiếng kêu thét như lợn rống dưới chân, Bùi Đông Lai nhìn thằng Pavlovsky mở miệng:



- Ngươi chỉ có một cơ hội.



Trầm mặc.



Pavlovsky trầm mặc.



Đúng như lời Bùi Đông Lai nói, y thực sự sợ bị hắn giết, còn về chuyện kia thì đối với hắn mà nói, hắn tình nguyện làm với bất kì ai chứ cũng không muốn làm với Sonali.



- Bùi Đông Lai các hạ, có thể đổi điều kiện khác hay không?



Pavlovsky nhìn Sonali so với heo nái còn ghê tởm hơn kia mà nói:



- Ta thật sự không cương lên được a!



"Răng rắc "



Đáp lại lời Pavlovsky là một tiếng xương gãy thanh thúy – xương bả vai Sonali bị Bùi Đông Lai giậm nát, một thân công phu hoàn toàn bị phế!



- Hiếp hay không hiếp?



Một cước giẫm nát xương bả vai Sonali, Bùi Đông Lai thu chân lại đi tới chỗ Pavlovsky.



- Mẹ kiếp, ta xong rồi… ta xong rồi….



Pavlovsky thấy Bùi Đông Lai đi lại chỗ mình đành phải vừa đáp vừa đi tới chỗ Sonali.



- Pavlovsky… ngươi dám??? Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn



Có lẽ do xương bả vai gãy khiến ý thức Sonali mơ hồ, hoặc cũng có lẽ do Pavlovsky chọc tức Sonali nên mãi tới khi Pavlovsky nằm đè lên người ả thì ả mới lấy lại tinh thần thét rống lên.



"Bốp!"



Pavlovsky trực tiếp tặng ả một cái tát, hổn hển mắng:



- Ngươi nên cảm kích Thượng Đế, hôm nay lão tử phải chơi đùa con heo nái này!