Siêu Cấp Cường Giả

Chương 687 : Gậy ông đập lưng ông

Ngày đăng: 01:58 20/04/20


Đêm đã khuya, ánh trăng bị mây đen che khuất, trên không tối đen hoàn toàn.



Trên bầu trời, một chiếc máy bay trực thăng lượn quanh vùng biển.



Trong buồng phi cơ, Guti ngậm một điếu xì gà nhìn xuống dưới, lông mày nhíu chặt lại. Trừ bỏ Guti ra thì chỉ còn trợ thủ của gã – Decathlon, không ai khác trong buồng hút thuốc mà mặt khác đều xếp hang ngồi ở một bên, không ai dám ho một tiếng.



Tất cả đơn giản bởi vì bọn họ đều biết, vị thiếu gia của họ hôm nay tâm tình vô cùng tồi tệ.



Hắn từ nhỏ đã được hưởng sự giáo dục tốt nhất thế giới nên năng lực vô cùng xuất chúng, là người thừa kế của gia tộc De Rothschild, cũng là công tử được xã hội thượng lưu Âu Mĩ tối ngưỡng mộ. Thân phận đó đủ để cho hắn vô luận đi tới đâu đều có vô số nữ chân nguyện ý dạng chân hầu hạ, chỉ là… Bất kể minh tinh Holywood, cave nổi tiếng trong giới thượng lưu, thiên kim của vài gia tộc khác hay thậm chí mấy nàng công chúa của mấy vương quốc cũng đều không thể khiến hắn tháo thắt lưng. (Tự sướng vcl)



Chỉ có thánh nữ giáo đình Serena mới có thể khiến hắn động tâm.



Lúc này đây Serena rơi vào tay ả biến thái Sonali, tâm tình Guti không cần nghĩ cũng biết đang tồi tệ như thế nào.



Thấy Guti trước giờ không hút thuốc mà cũng ngậm xì gà, Decathlon hiểu rằng vị thiếu gia này đã thực sự tức giận, thậm chí… hắn nghi rằng nếu như Serena phải chịu đau khổ gì thì Guti hẳn có thể làm vài chuyện điên rồ.



Tỷ như… Khai chiến với Thần Võng!



- Thiếu gia, đã thấy Thuyền Aram!



Khi điếu xì gà trong miệng Guti đã cháy hết nửa thì phụ máy bay mới thấy được du thuyền trên mặt biển kia.



Guti cũng nhìn thấy, hắn lấy nửa điếu xì gà còn lại xuống, bóp chặt trong tay mà không để ý rằng nó còn đang cháy đỏ.



Rất nhanh chóng, cả nửa điếu xì gà còn đang cháy liền bị hắn bóp nát thành bụi, từ từ chảy qua kẽ tay hắn rớt xuống. Sắc mặt hắn không đổi, nói:



- Hạ xuống!



- Vâng! Thiếu gia!



Người phụ trách máy bay đáp lại, sau đó hạ thấp máy bay xuống cố gắng tiếp cận Aram.



Hả?



Sau đó, khi trực thăng gần tới Aram thì Guti lại thấy được trên mặt biển có một chiếc thuyền máy đang lao nhanh tới du thuyền Aram.



Ma Tô Bồ Đề trên thuyền máy cũng nhìn thấy trực thăng, nàng vừa giảm tốc độ vừa nhìn chằm chằm vào nó.



Giây lát sau, thuyền máy tới bên mạn du thuyền, còn trực thăng thì lượt vòng trên không…



"Vù!"



" Vù!"



" Vù!"




- Ta còn vài chuyện cần xử lý, đợi xong chuyện ta nhất định tới thăm hỏi.



Bùi Đông Lai cũng biết chuyện này không thể quyết định trong một hai câu nên đáp lại.



- Được.



Guti mỉm cười gật đầu.



Bùi Đông Lai cũng cười, đi ra ngoài sảnh.



- Sao... Sao lại thế này?



Tô Bồ Đề vừa ra khỏi khoang thuyền liền tò mò hỏi Bùi Đông Lai, nét mặt nàng thật giống như không biết không chịu được.



- Thời khắc sinh tử ta đột phá.



Bùi Đông Lai chi tiết đáp lại.



- Đột phá?



Tô Bồ Đề lúc đầu kinh ngạc nhưng cũng chấp nhận được, bởi vì nếu hắn không đột phá thì căn bản không có khả năng bình yên vô sự tới lúc này.



- Ừh.



Bùi Đông Lai xác nhận, đoạn hắn chợt nhận ra Tô Bồ Đề bất chấp nguy hiểm quay lại giúp mình, liền chân thành nói:



- Cảm ơn cô!



- Ta không giúp ngươi điều gì, sao lại cảm ơn ta?



Mặc dù nên cảm thấy may mắn vì Bùi Đông Lai bình yên nhưng nghĩ tới sau khi đột phá thì thực lực của hắn lại bỏ xa mình khiến Tô Bồ Đề có chút buồn bực, trong đầu nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên quay sang hỏi Bùi Đông Lai:



- Đúng rồi, vì sao đám người này hơn nửa không mặc quần, lại vây quanh Sonali?



- Ta cảm thấy một đao giết con lợn nái kia thì nhân từ qua, tự nhiên nhớ lúc trước ả bảo muốn bán cô vào kĩ viện châu Âu.



Bùi Đông Lai quay đầu nhìn về hướng đảo Luther hời hợt nói:



- Cho nên ta cho ả được vui đùa với những kẻ ả cho là đê tiện một phen.



"Ách!"



Tô Bồ Đề kinh ngạc há hốc miệng, vừa sợ hãi vừa xúc động. Nàng không khỏi nhớ lại câu ngạn ngữ của Trung Quốc kia, gậy ông đập lưng ông.