Siêu Cấp Cường Giả

Chương 694 : Chiến Cương Kính, con chiến vì cha

Ngày đăng: 01:58 20/04/20


- Không nên.



Khi Cổ Cách xuất thủ, 3 giọng nói không hẹn mà cùng vang lên.



Trước cung điện, Tô Bồ Đề cùng 2 vị sư tỷ của mình tỏ ra lo lắng.



Tiếng nói vừa dứt, cả 3 người cũng không xuất thủ.



Thứ nhất là Cổ Cách ra tay quá đột nhiên, các nàng muốn ngăn cũng không còn kịp rồi, hơn nữa nửa năm trước Cỏ Cách đã bước chân vào cảnh giới Cương Kính, nếu quyết tâm muốn ra tay với Bùi Đông Lai, mặc dù các nàng xuất thủ cũng không thể nào ngăn cản.



Khi 3 người vừa lên tiếng ngăn cản Cổ Cách, trong lòng Bùi Đông Lai đã bị một hơi thở nguy hiểm bao phủ, hắn cảm giác được bản thân mình đã mất đi liên kết với thế giới này, bản thân không thể nào tránh né được đòn công kích này của Cổ Cách.



- Chẳng…Chẳng lẽ đây là thực lực của cường giả Cương Kính sao?



Trong lòng Bùi Đông Lai vừa động, vội vàng vận dụng Kình lực trong cơ thể, một quyền giống như là thiết chùy oanh về phía Cổ Cách.



Lôi Đình.



Một quyền đánh ra, giống như là tiếng pháo nổ, Cổ Cách chỉ thấy không khí trước mặt như bị nổ tung, trong lòng chấn động.



Hắn biết Long Bồ Tổ Đề cực kỳ coi trọng Bùi Đông Lai, vì thế cũng không có tính toán lấy mạng Bùi Đông Lai, chỉ là một tát Bùi Đông Lai một cái để cho Bùi Đông Lai tôn kính hắn một chút, nhưng mà hắn nằm mơ cũng không ngờ thực lực Bùi Đông Lai lại tới trình độ như vậy!



Ngoài kinh hãi, trong lòng Cổ Cách hiện lên một cảm giác nguy cơ.



Phần cảm giác kia nói cho hắn biết nếu như hắn để một quyền này đập trúng thì hắn sẽ không sống tốt.



Không dám chậm trễ.



Trước tiên Cổ Cách thu tay lại, 2 tay tạo thành ấn che ở trước người.



"Bốp"



Quyền chưởng đụng nhau, Bùi Đông Lai cảm thấy quả đấm của mình như là đấm vào một tấm bông, tất cả lực lượng bị đối phương hấp thu, kình lực phản chấn làm cho hắn phải lui lại.



"Bịch..Bịch..Bịch"



Bùi Đông Lai lui liền 3 bước mới dừng lại được, để lại 3 dấu chân thật sâu dưới nền đá.



"Bịch"



Sau đó, nền đá ở dưới chân của Cổ Cách cũng nứt ra, xuất hiện 2 dấu chân.



"Ách..."



Thấy một màn như vậy, Tô Bồ Đề và 2 vị sư tỷ của mình há to miệng, dường như không thể tin mọi chuyện trước mắt là thật.




- Nhưng mà huynh không nên động thủ với Đông Lai.



Cổ Cách cố gắng mở miệng, kết quả bị Long Bồ Tổ Đề lạnh lùng cắt ngang, giọng nói nàng trở nên bén nhọn giống như một thanh bảo kiếm rời khỏi vỏ, càng giống như một người mẹ khi thấy con mình bị khi dễ, khí thế kinh người.



Thấy được Long Bồ Tổ Đề tức giận, Cổ Cách cũng biết mình đã quá mức, không thể làm gì hơn là giải thích:



- Sư muộ, hắn không biết lễ phép, ta chỉ muốn dạy dỗ hắn một chút.



- Dạy dỗ?



Giọng nói Long Bồ Tổ Đề hoàn toàn lạnh xuống:



- Huynh có tư cách gì mà dạy dỗ nó?



Cổ Cách không phản bác được.



- Lui một bước mà nói, lấy thực lực của huynh, thật sự có thể dạy dỗ Đông Lai sao?



Long Bồ Tổ Đề thấy Cổ Cách không lên tiếng, lạnh lùng nói.



Nghe Long Bồ Tổ Đề nói thế, trong lòng Cổ Cách chấn động, săc mặt trắng bệch.



Đối với Cổ Cách mà nói, khi hắn biết được Long Bồ Tổ Đề yêu Bùi Vũ Phu thì hắn đã xem Bùi Vũ Phu là tình địch, trong 2x năm qua vì muốn vượt qua Bùi Vũ Phu, bất luận là võ lực hay thế lực. Vì thế hắn liền thành lập tổ chức Ma Bồ.



1 năm trước, lúc Bùi Vũ Phu rơi núi làm cho thế giới ngầm sôi trao, làm cho rất nhiều cường giả muốn vây giết Bùi Vũ Phu để chứng đạo.



Lúc đó.



Hắn biết mặc dù Bùi Vũ Phu đã mai danh ẩn tích 18 năm nhưng mà hắn rớt lại phía sau Bùi Vũ Phu.



Nhưng mà hắn cũng không có buông tha, mà là càng thêm khắc khổ để luyện võ, thế cho nên nửa năm trước hắn đã bước chân vào cảnh giới Cương Kính.



Khi hắn cho rằng mình đã trở thành kình địch của Bùi Vũ Phu thì Bùi Vũ Phu đã chết, bị những cường giả trên Thần bảng vây công mà chết.



Có lẽ là cả đời chưa chiến trận nào với Bùi Vũ Phu, không cách nào thấy được thực lực của Bùi Vũ Phu, mặc dù hắn biết hắn không phải là đối thủ của Bùi Vũ Phu nhưng mà hắn vẫn không cam lòng.



Lúc này, nghe được Long Bồ Tổ Đề nói thế hắn mới biết được mình đã thua, chẳng những ở lĩnh vực võ học, mà ngay cả con của Bùi Vũ Phu cũng không rơi vào thế hạ phong khi chống lại hắn.



Hết thảy những điều này đã bóp nát phần không cam lòng trong suy nghĩ của hắn.



Một cảm giác thất bại, vô lực tràn ngập khắp lòng hắn, hắn nhịn không được mà cười to, cười đến mức tự giễu:



- Bùi Vũ Phu đã chết nhưng mà hắn lại lưu lại vô số truyền thuyết, còn có một đứa con xuất sắc cùng một nữ nhân yêu hắn, ta thua không oan, chỉ là cảm thấy ghen tị với hắn mà thôi.