Siêu Cấp Cường Giả

Chương 98 : Cắt đứt chân chó

Ngày đăng: 01:50 20/04/20


"Hô"



Từ sau khi Bùi Đông Lai đi theo Bùi Vũ Phu luyện võ, mấy ngày nay hắn luôn cố gắng, cố gắng để bản thân đạt đến cảnh giới Minh Kính. Mà bản thân hắn đã mơ hồ có được vài phần khí thế của người luyện võ, một cước được xuất ra liền mang theo một âm thanh xé gió.



Không những thế, lần này Bùi Đông Lai ra tay đã làm cho Chu Đào hoàn toàn không thể trở tay kịp, mà một tên Chu Đào đã bị ngấm vào rượu sắc thì làm sao có thể ngăn cản được sao?



"Phanh!"



"Răng rắc!"



Hai âm thanh chói taidường như cùng vang lên một lúc, cái chân chó của Chu Đào đã bị gãy.



"A"



Trong màn đêm, Chu Đào ngã xuống đây, cả thân thể liền cuộn tròn lại cùng một chỗ. Theo bản năng hắn liền dùng tay che vào cái chân bị gãy, không ngừng kêu lên.



Thấy một màn như vậy thì đồng tử của Tôn Vệ Đông đột ngột mở to ra.



Mặc dù lúc trận đấu bắt đầu thì Tôn Vệ Đông có nghe được Đông Phương Lãnh Vũ kêu Bùi Đông Lai là " Đông Lai ca". Mà hắn xem ra Bùi Đông Lai chỉ mặc một đồ trang phục rẻ tiền, hơn nữa lại không có bộ dạng ăn chơi trác táng nào thì theo bản năng hắn nghĩ Bùi Đông Lai chỉ là một tên người hầu cho Đông Phương Lãnh Vũ mà thôi.



Tôn Vệ Đông đã bị hành động của Bùi Đông Lai làm cho cả kinh mà ở bên cạnh Đông Phương Lãnh Vũ lại tỏ ra không có chuyện gì.



Ở hắn xem ra, ngày đầu tiên khi bước chân vào biệt thự Đàn Cung thì Bùi Đông Lai đã đem hắn đánh ngã xuống đất, nếu như bây giờ Bùi Đông Lai không động thủ mới là chuyện lạ.



Một cước đá gãy chân của Chu Đào, Bùi Đông Lai cũng không có ngừng lại, hắn bước lên từng bước vung chân lên nhắm vào ngay đầu gối của Chu Đào, hung hăng đạp xuống.



- Hai lúa, ngươi…



Tôn Vệ Đông thấy Bùi Đông Lai còn muốn tiếp tục động thủ thì liền giận tím mặt rồi gầm lên hòng ngăn cản Bùi Đông Lai lại.



"Răng rắc!"



Không đợi Tôn Vệ Đông nói hết thì một âm thanh xương gãy lại vang lên.



Một việc ngăn cản không có hiệu quả.



Trên mặt đất, Chu Đào vị Bùi Đông Lai giẫm xuống thì xương cốt của hắn liền đâm xuyên cả da thịt, cả người đều bị nhuộm đỏ bởi màu máu tươi.



"Ngao!!"



Đau đớn đã làm cho Chu Đào kên lên một tiếng, thân thể của hắn không khống chế được mà nhổm lên.



Tiếng kêu thống khổ của Chu Đào đã làm chú ý đến những người khác, những tên yêu thích đua xe đều đem ánh mắt nhìn về phía này.
Thiếu niên này rốt cuộc là ai?



Nhìn thấy một màn như vậy thì Quý Hồng người được xưng là Đông Hải băng hỏa lưỡng trọng thiên cùng với Liễu Nguyệt, đang ở trong lòng mình thầm hỏi.



Nhìn thấy được ánh mắt tò mò của Quý Hồng thì Bùi Đông Lai biết Quý Hồng đang tò mò về thân phận của mình.



Đồng dạng thì hắn cũng hiểu được, bất luận là mình đánh kẻ nào trong hai tên Chu Đào hay Tôn Vệ Đông thì chỉ sợ thân phận của hai tên này cũng không đơn giản.



Nhưng mà hắn lại không hối hận.



Càng sẽ không sợ hãi.



Người không phạm ta, ta không phạm người.



Nếu người phạm ta thì ẩn nhẫn ba phần, người còn phạm ta thì trả lại gấp mười lần.



Người còn phạm ta, trảm thảo trừ căn!



Đây là những việc mà Bùi Đông Lai đã đề ra.



Đối với hắn mà nói thì hắn có thể khoan dung khi ngày đầu tiên đi vào Đông Hải thì bị tên hung hăn càn quấy kia nhạo báng thì hắn cũng không ra tay.



Hắn tuyệt đối không để cho Chu Đào biết được Đông Phương Lãnh Vũ không thể thắng được Tôn Vệ Đông đó là điều kiện tiên quyết, vì thế hắn liền cứng rắn lấy đi hai chân của hắn.



Điều đó chẳng khác gì hắn muốn cắt hai cái chân kia của Chu Đào.



Hắn sẽ không vì vài câu mắng mỏ mà ra tay nhưng hắn sẽ không cho phép kẻ khác ngồi lên đầu của mình.



Bởi vì hắn đã nhớ rõ câu nói của Qua tử.



" Đi Đông Hải thì không nên gây chuyện nhưng cũng không cần phải sợ chuyện gì"



" Trời sập xuống thì có Qua tử khiêng"



Hắn có một vạn lý do để tin tưởng, Bùi Vũ Phu nếu đã dám đánh Nạp Lan Trường Sinh một kẻ hô phong hoán vũ ở Đông Bắc thì tuyệt đối sẽ không sợ hãi bất kỳ kẻ nào.



Huống chi hắn căn bản không tính toán để cho Qua tử ra mặt, hiện giờ đã bắt đầu giai đoạn dung hợp thứ hai, hắn chỉ cần vượt qua giai đoạn này thì hắn sẽ trở thành một con Ưng bay thẳng lên bầu trời ở Đông Hải, cho dù là cả TQ rộng lớn thì sẽ như thế nào?



Quang cước đích bất phạ xuyên hài đích. (Vua cũng thua thằng liều)



Những lời này của Qua tử thì hắn vẫn thủy chung nhớ kỹ.