Siêu Sao, Tính Cái Gì?

Chương 13 : Lạc viêm kiềm tự nhiên nổi giận

Ngày đăng: 05:57 19/04/20


“Ca ca, huynh thật nhàm chán.” thiếu niên áo bào trắng lười nhác ngồi trên ghế dựa, để cái quạt che lên mặt mình, bắt đầu nghỉ ngơi.



“Tốt, cut!” Cho dù là đạo diễn nổi danh cả nước, xem xét qua vô số người, nhưng Lâm Nghệ Thiên vẫn cảm thấy bất ngờ khi thấy có người biểu hiện được tốt như vậy. Cậu ta diễn trước mặt Tiếu Kỳ Thậm vậy mà không hề mờ nhạt, người như vậy trong thế giới này không có khả năng không tìm được một mảnh trời riêng cho mình.



Diễn xuất của Tiếu Kỳ Thậm không thật sự là thuộc top đầu, chẳng qua trong giới showbiz diễn xuất tốt nhất không có nghĩa sẽ leo được lên địa vị cao nhất. Là siêu sao, cũng không nhất thiết phải có khả năng diễn xuất đỉnh cao, cũng không phải là giọng hát tuyệt vời nhất, mà chính là biết diễn xuất, biết ca hát và biết đeo mặt nạ.



Tiếu Kỳ Thậm chính là người như vậy, hắn trở thành một siêu sao đương nhiên là có những yếu tố trên, đồng thời hắn còn có thế lực hậu thuẫn đằng sau mà những nghệ sĩ khác không có được.



Trong giới giải trí hơn mười năm, đã từng có một người có được năng lực diễn xuất điêu luyện, khả năng ca hát, địa vị hắn đạt được cũng không ai sánh bằng, chính là, hắn lại chết đi bằng một cách thật ảm đạm.



“Đạo diễn” trợ lý thấy anh thất thần “Bên dưới cần chuẩn bị cái gì ạ?”



Lâm Nghệ Thiên nhìn đồng hồ trên tay “Giờ mọi người tản ra đi, chuẩn bị cho cảnh quay đêm nay.” Anh đi tới bên cạnh Đan Á Đồng và Tiếu Kỳ Thậm nói “Hôm nay quay tốt lắm, lần đầu tiên Á Đồng diễn vậy mà không hề sai sót.”



Gò má Đan Á Đồng ửng đỏ “Cám ơn đạo diễn.” Thật đúng là ai cũng không dám tin chàng trai này chính là người mới diễn vai một công tử nhà giàu lười nhác, hành động tùy hứng lúc nãy nữa.



Tiếu Kỳ Thậm mỉm cười nói “Á Đồng thực sự không có kinh nghiệm diễn xuất à?”



Đan Á Đồng đón ánh nhìn của Tiếu Kỳ Thậm “Vâng.” Cũng không giải thích gì thêm, vẫn là nụ cười nhàn nhạt và vẻ ngượng ngùng như cũ. Thế nhưng, khoảnh khắc này Tiếu Kỳ Thậm lại có ảo giác trong mắt cậu chính là tràn đầy sự lạnh nhạt.



Tiếu Kỳ Thậm cũng không để ý nữa, cầm lấy đồ uống do trợ lý đưa tới, thuận tay đưa luôn cho Đan Á Đồng “Cậu muốn uống không?”



Đan Á Đồng nhận lấy “Cảm ơn Tiếu ca” còn chưa kịp vặn nắp bình ra liền thấy Dương Quân cầm điện thoại chạy tới gần, hắn cười xin lỗi với Tiếu Kỳ Thậm, rồi tiến hai bước về phía trước, lấy điện ra, trên màn hình điện thoại hiển thị một dãy số lạ.



Nhìn vào màn hình điện thoại rồi nhìn qua Dương Quân, Đan Á Đồng cầm điện thoại đặt bên tai “A lô, tôi là Đan Á Đông đây.”


“Tiếu ca, tôi đang cùng đi ăn trưa với anh ấy.”  Đan Á Đồng mỉm cười, nói xong còn nhìn sang người đang ra vẻ rất chăm chú lái xe.



Cạch một tiếng, đầu bên kia truyền đến tiếng bíp bíp, Đan Á Đồng nhìn cuộc điện thoại mới kết thúc, đây là chuyện gì thế này?



Chẳng lẽ chỉ mới 4 năm trôi qua, mà người trong làng giải trí đều biến đổi trở nên kì quái?



“Tôi nghĩ kĩ rồi, đi ăn cơm Âu, được chứ?” Tiếu Kỳ Thậm nở nụ cười, nghiêng đầu hỏi Đan Á Đồng còn đang sững sờ nhìn điện thoại.



“À, được” Đan Á Đồng bỏ di động vào trong túi áo, quên đi, dù gì cậu ta cũng đang là nghệ sĩ đang nổi tiếng, tính tình kỳ quái một chút cũng là bình thường.



“Hình như bạn cậu đang rất tức giận?” Tiếu Kỳ Thậm thấy xe quẹo vào một đường khác “Hai người cãi nhau à?”



Đan Á Đồng gãi gãi đầu, tỏ vẻ có chút bối rối “Không… không có.”



Tiếu Kỳ Thậm không tiếp tục hỏi tiếp, trong ngành này có rất nhiều chuyện kiêng kị không thể hỏi rõ được, hắn coi trọng thiếu niên này, không có nghĩa là phải biết mọi thứ về cậu.



Chẳng qua nhiều ít gì hắn cũng đoán được một phần, thế này coi như đủ rồi.



Ở chỗ khác, Lạc Viêm Kiềm ném điện thoại cho người trợ lý, trầm mặc đứng lên nói “Giờ có thể bắt đầu ghi hình được rồi!”



Nhân viên đài truyền hình đứng bên cạnh nhiệt tình dẫn cậu đến hậu trường, show của họ vốn không nổi tiếng lắm, lần này có thể mời Lạc Viêm Kiềm đến tham gia tất cả đều là do nhờ mối quan hệ riêng. Nhưng mà xem ra Lạc Viêm Kiềm có vẻ không hứng thú lắm, tốt hơn hết hắn phải cố gắng không gây thêm phiền toái cho người nghệ sĩ nổi tiếng này.



Lạc Viêm Kiềm đi trên đường tới hậu trường tối lờ mờ, một hồi ngỡ ngàng, cậu đang giận cái gì, lo lắng cái gì?



Đó là quyết định của Đan Á Đồng, cậu có quyền gì để nổi giận, có quyền gì để lo lắng?