Song Giới Mậu Dịch Nam Thần

Chương 34 : Bầu xào trứng

Ngày đăng: 00:12 22/04/20


Cánh cửa giam cầm đóng lại chỉ còn có một cái khe hở lưu thông không khí, trong phòng khuyết thiếu hơi thở của chủ nhân, làm cho nam nhân thu hồi biểu tình nhu hòa trên mặt. Y quét mắt lật xem mấy tờ sách lịch sử, lập tức đặt nó về chỗ cũ.



Đây là một cái thế giới hoàn toàn khác, thậm chí trong sách sử Đại Châu giới không có ghi chép đề cập tới.



Có thể suy ra, y đi tới địa vực hoàn toàn độc lập, nơi này yên bình, hòa bình, chỉ ngửi một chút không khí, liền có thể suy ra nơi này đều an toàn hơn so với Đại Châu giới. Không thể tưởng tượng tiểu âm chúc của y cư nhiên chính là ở nơi đây sinh ra, trưởng thành, may mắn chính là trên đời luôn luôn xuất hiện trùng hợp, trong mơ hồ làm cho đối phương có thể xuất hiện ở Đại Châu giới.



Khó trách hắn luôn chuồn nhanh như vậy lại tiện lợi, năng lực xuyên qua như vậy tìm được thật là một vấn đề.



Ngộ nhỡ có một ngày nào đó hắn cảm thấy tâm quá mệt mỏi không trở về nữa thì làm sao đây? Không phải không có loại khả năng này. Dù sao ràng buộc của tình thân, từ trước đến nay rất thâm hậu. Trừ phi……. Vướng bận ở Đại Châu giới cũng là mức độ ngang ngửa.



Nam nhân hơi đăm chiêu chút, tầm mắt nhỏ dần u ám.



Đồ ăn của nhà họ Lê luôn luôn đơn giản, bất quá bình thường ngày chúc mừng hoặc là lúc có khách tới ăn cơm luôn luôn có hai món cay như vậy, cá luộc và đậu hủ ma bà, Trầm Du tựa hồ có chút để tâm đối hai món ăn này, trên tay cầm thượng cổ linh chủng (……) gạo, cho dù tư thái ăn cơm tao nhã cũng đồng dạng không hề áp lực một mình ăn hết non nửa nồi, nhìn ra được, Trầm đại hiệp không phải người ăn được cay, mày vẫn nhăn, môi đều đỏ bất thường.



Nhưng mà đối phương vẫn tư thế liên tục ăn, tựa hồ cũng không phải không thích……. Nhưng loại vẻ mặt này nhìn qua liền cực kỳ rối rắm.



Sau đó chính là mái tóc dài một bàn tay đều cầm không hết.



Cùng kiểu áo Tôn Trung Sơn của ba ba Điền Điền.



Tạo hình là ngọn thương cứng rắn.



“Ngươi không thích ăn cay?”. Sau khi ăn xong Lê Chanh rất thuận lợi mang Trầm Du ra khỏi nhà, bởi vì tính uy hiếp của người bên người thật sự quá lớn, chỗ đông người không dám đi loạn, Lê Chanh chỉ có thể chọn con đường hẻo lánh. Sắc trời tối sầm xuống, hìn bóng người đi đường  là cuộn phim tua nhanh, vì thế Lê Chanh sóng vai bước đi, rất dễ dàng phát hiện lúc này cái loại biểu cảm bi thương nhưng vui sướng của Trầm đại hiệp, thật muốn tự đâm hai mắt.




“Chỉ cần là ở cùng ngươi, tùy thời đều có thể”. Biết nhẫn nại của tiểu tử kia có hạn, Trầm đại hiệp tỏ vẻ làm ra nhượng bộ, bất quá ánh mắt y trầm một cái, “Ngươi hướng người khác tìm hiểu qua phòng đấu giá, vì sao không trực tiếp để ta mang ngươi đi?”.



“…….”



“Có chút thất vọng”. Nam nhân thụ thương dời mắt, “Ta cảm thấy ngươi đang  liều mạng trốn tránh ta”.



Trốn tránh và vân vân nghe lên rất không hình tượng, Lê Chanh từ chối cách nói này: “Đó chính là ảo giác…….”.



Phía sau vừa mới có con xe đạp chạy lại, chủ xe gom sạch túi nhựa nhét đầy trong cái rổ xe đằng trước, lộ ra khuôn mặt của Bùi Oánh Oánh, di động trong túi của cô liên tục rung, mở nghe: “Dạ, Trịnh tổng, dạ, không có tìm được…….Nhưng mà cậu ta đã đi rồi, không, chỉ sợ không thể như ngài mong muốn, anh ấy là một bác sĩ rất tốt, nhưng mà bề ngoài vẫn là một quân nhân xuất ngũ—— người như vậy muốn giữ bí mật, không ai có thể lấy được từ trong tay anh ấy”.



“Xin lỗi, tôi đã tận lực rồi……”.



Cô nhìn quanh bốn phía, ánh mắt vô thức lướt qua thân người qua đường, cô hơi hơi hoảng hốt một chút, phát hiện một bóng dáng quen thuộc chợt lóe qua đáy mắt, phút chốc bao phủ ở trong biển người, cô thả tay xuống, nghi hoặc nhìn xa xa.



Bóng người lượn quanh, lại không có cái loại cảm giác quen thuộc này.



Là ai?



Cô bất đắc dĩ lắc đầu, nghĩ là nhìn nhầm rồi.



Biết được không thể liên hệ người nguyên tác, đề cử của 《Phong Hoa 》 chậm rãi giảm bớt, ba ngày sau topic trang đầu bị một bài hát 《tinh thần biển lớn》 của ngôi sao ca nhạc đang hot thay thế, trên trang đầu đích thật là đã không có vị trí đề cử, nhưng sự thật là cho dù chỉ có thể dựa vào tìm kiếm lùng tìm, lượt  nghe thử của bài hát này đang nhanh chóng tăng lên như cũ, rất nhanh theo mười tám vạn của ngày thứ ba tăng lên tới ba mươi vạn, cho tới khi một gã Hoa kiều ở nước ngoài mở Khốc Huyễn âm nhạc online đột nhiên nghe được bài hát này.