Sự Trả Thù Hoàn Hảo

Chương 9 :

Ngày đăng: 23:42 21/04/20


Sau khi lập luận và

phân tích tỉ mỉ, chặt chẽ, Trần Tiến nhận định nếu muốn hoàn thành toàn

bộ kế hoạch mưu sát, cần phải tiến hành chuẩn bị thật đầy đủ, đồng thời, tốt nhất là tìm được một trợ thủ.



Mặc dù một mình anh ta cũng có thể hoàn thành toàn bộ kế hoạch, nhưng hiển nhiên kết cục như vậy sẽ

không được hoàn mĩ. Buộc phải có một trợ thủ, một “hung thủ ăn theo”

giấu mặt, hỗ trợ anh ta hoàn thành toàn bộ vụ án.



May sao, sau hôm đó không lâu, cuối cùng anh ta cũng tìm được người “trợ thủ” đó, một người bạn tốt mà anh ta không ngờ tới.



Người bạn này sẽ là đối tượng hợp tác quan trọng nhất trong toàn bộ kế hoạch mưu sát của anh ta.



Người bạn này là người anh ta coi trọng nhất, một trợ thủ mà trước đó anh ta hoàn toàn vốn không nghĩ là lại tồn tại.



Có sự giúp đỡ của người bạn này, mọi việc đều sẽ thuận buồm xuôi gió, kín kẽ đến từng chân tơ kẽ tóc.



Thậm chí… đến mức như thể thượng đế đang phạm tội.



Sau một thời gian dài chuẩn bị, vụ án thứ nhất gần như đã có thể bắt đầu.



Một tháng rưỡi sau, Giang Tiểu Binh kết thúc giờ tự học buổi tối.



Giang Tiểu Binh là con trai độc nhất của phó trưởng công an thị trấn Giang

Bình, cũng chính là nhân vật lần trước đã nghe theo lời sai của mẹ mình

đá con trai Cam Giai Ninh.



Cú đá đó mặc dù là đá vào người con

trai Cam Giai Ninh, nhưng thực tế cũng lấy đi mạng sống của chính nó.

Nếu đúng là có cuốn sổ sinh tử, thì cái tên Giang Tiểu Binh sẽ nhanh

chóng bị xóa đi.



Bạn có thể đắc tội với một nhà vô địch tán thủ,

vì cùng lắm thì anh ta sẽ nện cho bạn một trận tơi bời; nhưng bạn đừng

gây sự với một tiến sĩ hóa học, anh ta sẽ dễ dàng nghĩ ra hàng trăm cách khiến bạn mất mạng.



Rất nhiều người cảm thấy toán lý hóa chẳng liên quan gì đến cuộc sống, nhưng Trần Tiến hiển nhiên không nghĩ như vậy.



Tri thức chính là sức chiến đấu! Đây là một trong những câu nói có lý nhất của các vĩ nhân.



Tất cả mọi hành vi phạm tội đều gắn liền với hai chữ “logic“.



Cảnh sát không thể phá án thành công nếu không có bất cứ cơ sở nào.
chị!”



Người đàn ông nói với giọng điệu rất thoải mái, xong liền ngắt điện thoại luôn.



Vương Lệ Cầm cuống lên, vội gọi lại: “Này, anh đừng ngắt điện thoại, có yêu cầu gì anh cứ nói, chúng ta cùng thương lượng.”



”Thế mới phải chứ.” Người đàn ông cười thành tiếng rồi nói: “Nhà chị có bao nhiêu tiền?”



”Tôi… nhà tôi…” Cô ta không biết phải trả lời thế nào, nếu nói nhiều, chắc

chắn đối phương sẽ đòi nhiều, nói ít, sợ là đối phương không tin.



Cô ta đang không biết phải làm thế nào, không ngờ đối phương lại lên

tiếng: “Chị không nói thì thôi, không sao, tôi thấy biệt thự nhà chị

cũng khá lớn, chắc là cũng có không ít tiền, chị chuẩn bị ba triệu tệ đi nhé, thiếu một đồng thì cứ chờ mà nhận xác con trai, ha ha.”



”Ba triệu tệ!” Vương Lệ Cầm kinh hãi.



”Đúng, ba triệu tệ, có vấn đề gì không?”



”Một… một khoản tiền lớn như thế, tôi đào đâu ra đây?”



”Thế này nhé, tôi thấy mấy năm vừa rồi chắc hẳn là Giang Bình cũng càn quét

được không ít tiền, đúng không, ba triệu tệ thì có thấm gì, nếu chị thấy nhiều, không cần con trai nữa cũng được thôi, ha ha.”



”Đợi đã, anh cho tôi nghe giọng của Tiểu Binh trước đã, tôi muốn biết nó thế nào rồi.”



”Nghe giọng chứ gì?”



”Vâng.”



”Chỉ có một yêu cầu này thôi hả?”



Vương Lệ Cầm không hiểu ý anh ta, nghĩ một lát rồi vẫn bảo: “Vâng.”



Người đàn ông cười ha hả: “Nhưng tôi không đồng ý, bây giờ con tin không có ở chỗ tôi, tôi chỉ là người trung gian, chỉ chịu trách nhiệm trong quá

trình đưa nhận tiền chuộc. Tóm lại, chị nghe cho kĩ đây, chuẩn bị ba

triệu tệ, không được báo cảnh sát, đến lúc đó tôi sẽ liên lạc lại với

chị, chào chị!”



Vương Lệ Cầm phiền não, có báo cảnh sát hay không? Lúc này cô ta vẫn đang ở trong đồn công an.