Thanh Sắc Cấm Dụ

Chương 2 : Bỗng dưng có tứ thúc

Ngày đăng: 17:59 19/04/20


Mười tám tuổi đối với rất nhiều người mà nói đều là một năm đặc biệt,

không chỉ có ý nghĩa đây là một năm mình chính thức trở thành người

lớn, cũng bởi vì mười tám tuổi đối với rất nhiều người mà nói là một

cột mốc, chia tay cuộc sống ngây ngô không lo không nghĩ, từ nay về

sau học cách thành thục giống như người lớn, bắt đầu quy hoạch

tương lai của mình.



Hàn Tả Tả mười tám tuổi năm ấy đã xảy ra rất nhiều việc.



Tỷ như rảo bước tiến vào đại học bắt đầu cuộc sống học tập tự do độc lập.



Người bạn tốt nhất Tang Đồng ký hợp đồng trở thành nghệ sĩ dưới trướng của Mia.



Còn có, người mẹ xinh đẹp nhiều năm ở góa kia của cô rốt cục cũng gặp được mùa xuân mới của mình, gả cho Chu Minh Nghĩa......



Mười tám tuổi năm ấy, cô cùng mẹ sống nương tựa lẫn nhau, cùng nhau

tiến vào Chu gia xa lạ, bỗng chốc đối mặt với rất nhiều thân nhân

ở đâu nhảy ra, Hàn Tả Tả đột nhiên có chút luống cuống chân tay.



Chu gia ở T thị được cho danh môn, lão gia tử Chu Quảng Vinh xuất thân

quân nhân, là trung tướng công trạng lẫy lừng, đến nay vẫn rất có

uy tín. Mặc dù thời điểm gặp mặt hai mẹ con Hàn Tả Tả ông đã

tận lực thân thiết hòa ái, Hàn Tả Tả vẫn như cũ đối với ông kính sợ

không thôi.



Chu Quảng Vinh có ba người con trai, người cha hiện thời của Hàn Tả Tả đứng hàng thứ hai.



Mẹ tịch mịch vất vả nhiều năm như vậy, rốt cục tìm được hạnh phúc của chính mình rồi, Hàn Tả Tả cũng thực vì bà cảm thấy vui vẻ,

không nghĩ tới cô hưng phấn chưa được bao lâu, liền miễn cưỡng chuyển vào Chu gia.



Cuộc sống ăn nhờ ở đậu làm cho cô cảm thấy không được tự nhiên nói

không nên lời, đại học năm thứ nhất vừa khai giảng, Hàn Tả Tả không để ý người Chu gia khuyên bảo, cố ý lựa chọn ở lại trường học.



Hàn Tả Tả lúc còn rất nhỏ người cha thân sinh đã qua đời.



Tiểu hài tử là ngây ngô nhất, lại bởi vì không biết có đôi khi cũng là tàn nhẫn nhất.



Hàn Tả Tả chịu đựng tất cả trào phúng và khi dễ của những đứa nhỏ khác, sớm đã trưởng thành.



Lúc những đứa trẻ khác vô ưu vô lo chơi đùa vui vẻ, cô cũng đã

học xong cách phụ giúp làm việc nhà. Trong nhà không có đàn ông

che chở, luôn khuyết thiếu cảm giác an toàn, mẹ lại quá mức yếu đuối,

Hàn Tả Tả đành phải buộc chính mình trở nên mạnh mẽ.



Nhiều năm trôi qua, cứ như vậy cô đã quen với việc chuyện gì cũng

tự gánh vác, mặc dù là Chu gia có lòng tốt giúp đỡ, Hàn Tả Tả

cũng sẽ lễ phép cự tuyệt.



Cuộc sống đại học không ngờ tới lại thú vị như vậy.



Hàn Tả Tả rất nhanh liền đánh mất cảm giác mới mẻ, cảm thấy tẻ nhạt không thú vị.


xem nhiệt tình tăng vọt đến bất ngờ.



Hàn Tả Tả đứng ở trên đài, đột nhiên hiểu được tại sao Tang Đồng lại cố gắng trở thành nghệ nhân vĩ đại như vậy rồi.



Cảm giác đứng ở trên đài được mọi người ủng hộ...... Thật đúng là dễ dàng làm cho người ta lâng lâng.



Hàn Tả Tả cười cười, tao nhã cúi đầu đi ra.



Giữa lễ đường đại học rộng lớn, không ai chú ý tới người đan ông mặc đồ đen đứng trong góc.



Lang Hi mặt không chút thay đổi xem xong Hàn Tả Tả biểu diễn, trong

bóng đêm, cặp kia từ trước đến nay luôn đạm mạc cư nhiên lại sáng kinh người.



Tấm màn trên sân khấu che khuất bóng lưng Hàn Tả Tả, Lang Hi kéo lại áo ngoài, lặng yên không một tiếng động rời đi.



Điều hòa ở lễ đường mở vừa phải, Hàn Tả Tả nhảy một điệu sinh động như vậy, tất nhiên cũng ra không ít mồ hôi.



Hậu trường không có bao nhiêu người, Hàn Tả Tả ngồi ở một bên bình

ổn lại hô hấp, từ trong túi của mình lấy ra bình nước uống vài

hớp.



Bên cạnh có một nam sinh đang đùa nghịch một chậu cây nhỏ, tóc rối bời, vẻ mặt chuyên chú nhìn chằm chằm cây hoa trước mặt.



Hàn Tả Tả tò mò nhìn nhiều hai mắt, không khỏi ra tiếng: “Đây là Thiết tuyến liên*?”



*Thiết tuyến liên: tên khoa học là Clematis, tên tiếng Việt là hoa ông lão, cây có nhiều cành leo như cây nho.



Nam sinh kia từ từ quay lại, sắc mặt hơi chút tái nhợt càng tôn lên một đôi mắt đen tuyền.



”Cậu cũng biết?”



Hàn Tả Tả nhún vai, thuận miệng ngâm nga: “Lúc bóng tối nuốt

chửng ánh sáng, mây đen cuốn đi mặt trời. Hoa hướng dương sẽ đánh

mất phương hướng ư? Thiết tuyến liên với những nhánh dây leo phủ

xuống dưới sẽ hướng về phía chúng ta sao......”



”Cuốn hoa rũ xuống đầu cành, sẽ bắt lấy chúng ta, cuốn lấy chúng

ta sao? Dây mộc thông lãnh lẽo tím ngắt như ngón tay sẽ trườn

đến trên người chúng ta sao?”



Nam sinh kia lập tức tiếp lời, Hàn Tả Tả mỉm cười, cùng hắn bắt

nhịp lanh lảnh lặp lại: “Làm cánh chim bói cá, lấy ánh sáng trả

lời ánh sáng, hiện tại đã lặng yên không tiếng động, ánh sáng ngưng

bặt bất động, thế giới đang chuyển động không ngừng bỗng chốc

dừng lại.”



Ánh mắt của nam sinh càng lúc càng sáng ngời, cuồng nhiệt nhìn chằm

chằm Hàn Tả Tả, kích động không thôi vươn tay nói: “Tớ là Tô Tấn!”



Hàn Tả Tả nhíu mày, cũng nắm lấy: “Hàn Tả Tả!”