Thiên Tài Khí Phi

Chương 34 : Hoa Thanh Nhi

Ngày đăng: 09:22 19/04/20


Vân Mộng Vũ kinh ngạc nhìn Phó Tâm Lan, lẽ ra hai người bọn họ nguyên bản một người là thiên một người là địa, hai người hẳn là không cùng xuất hiện mới đúng.



Bất quá nghĩ thì vẫn nghĩ, nhưng khi nhìn về phía đi mắt phượng kia, lại khiến cho người ta không có điểm chán ghét. Không biết vì sao, liếc mắt một cái liền khiến cho Vân Mộng Vũ cảm thấy nàng là người tâm giao.



Vân Mộng Vũ cười yếu ớt hướng nàng ta gật gật đầu, lúc này, Phó Tâm Lan cũng là mỉm cười hướng Vân Mộng gật đầu đáp trả.



Thời gian tiếp theo, Vân Mộng Vũ cũng không làm gì cả, cũng chỉ là vẻ mặt cười yếu ớt bình yên ngồi bên cạnh Vân Dung, cố gắng tỏ vẻ như là một tiểu thư khuê các, làm các tiểu thư quan gia chỉ liếc mắt một cái.



Mà Vân Dung kia giờ phút này trong lòng rất buồn bực, nàng tính sẽ diễn một màn tỷ muội cùng nhau trò chuyện, nhưng hiện tại người chung quanh cũng không muốn ngồi gần nàng. Ngoài những lời khe khẽ nói nhỏ rỉ tai nhau, còn thường thường dùng ánh mắt quái dị đánh giá nàng.



Cái này, Vân Dung cho dù trong lòng chịu không nổi, mặt lại phải luôn dịu dàng tươi cười, mặc dù nụ cười rất cứng ngắt. (Sally: mặt chị ấy thật dày a)



“Tâm Lan, ta cảm giác tâm tình của ngươi đột nhiên trở nên rất tốt?” Một vị hoàng y nữ tử ngồi cạnh Phó Tâm Lan tò mò hỏi.



“Phải không, vậy mà Nhã nhi nhìn ra, ta có biểu hiện rõ ràng như vậy sao?”



“Cái gì chứ, ta nhìn ngươi rất lâu rồi nha. Tâm Lan, ngươi không thể đánh trống lãng a.” Hoàng y nữ tử vô cùng thân thiết kéo cánh tay Phó Tâm Lan, cười khẽ nói.



“Hôm nay mặt trời mọc ở hướng Tây nha, Sở quốc chúng ta ngày đêm đều có hòn ngọc quý trên tay, Trầm Nhã tiểu thư nên được bảo vệ thật cẩn thận a...” Đang muốn trêu chọc vài câu, nhìn hoàng y nữ tử lấy ngón tay chọc nhẹ vào người Tâm Lan.




Ngồi hai bên đều là nữ tử dự thi, ngồi ở giữa Thái hậu cùng Hoàng hậu, còn có một ít phi tần được sủng ái cũng tới. Mà phụ trách bình thẩm còn lại là Thái Phó đương triều Tần Nghĩa cùng vài Hàn lâm học sĩ.



Mọi người sau khi ngồi vào vị trí của chính mình, chỉ chốc lát liền nhìn thấy một đám người đang đi tới, đi trước là Thái hậu. Hoàng hậu đi theo sau lưng của Thái hậu. Các phi tần còn lại dựa theo cấp bậc mà đi sau lưng Hoàng hậu, các phi tần còn lại thì đi theo Thái Phó, sau lưng Thái Phó là Hàn lâm học sĩ.



Ở giữa những người này có một nữ tử đặc biệt làm người khác chú ý, nàng mặc quần áo trong cung màu xanh nhạt. Mặt như phù dung, xinh đẹp vô cùng. Hấp dẫn người ta nhất vẫn là cặp mắt ngập nước mở to. Sóng mắt lưu chuyển nhìn quanh, câu hồn đoạt phách lòng người. Thành thục mang theo vẻ quyến rũ, loại nữ nhân này nam nhân khó cưỡng lại được, khó trách đương kim hoàng thượng lại sủng ái nàng.



Thanh phi Hoa Thanh Nhi, quả nhiên là nhân vật có cá tính!



Những người đó chưa đến gần, nữ tử ở đây đều lập tức đứng dậy đi đến quỳ xuống hành lễ.



“Thái hậu thiên tuế, Hoàng hậu thiên tuế.” Đợi một đám người đến gần, âm thanh thỉnh an đồng loạt vang lên.



Vân Mộng Vũ quỳ gối ở giữa, khẽ ngẩng đầu lên nhìn người đang đi tới, lại vừa vặn thấy ánh mắt quyến rũ kia đang nhìn nàng. Cặp mắt kia lẳng lặng nhìn nàng, mang theo sự hèn mọn bí mật cùng tìm tòi nghiên cứu.



Hèn mọn!



Tìm tòi nghiên cứu!