Thứ Nữ Hữu Độc

Chương 38 : Dụng tâm kín đáo

Ngày đăng: 17:16 19/04/20


Buổi chiều, Lí Mẫn Phong tự mình đến thăm Lí Vị Ương.



Đuổi ma ma trông cửa đi, Lí Mẫn Phong vừa đến cổng chính, nhìn thấy một nha đầu mặc áo trong lụa xanh, váy dài màu xanh bạc ngồi dựa vào cửa phòng phía Tây, đang nói chuyện với một tiểu nha đầu.



“Tử Yên tỷ tỷ đang thêu gì thế?” Tiểu nha đầu hiếu kỳ hỏi.



Tử Yên cười giơ thành phẩm đang thêu trong tay lên cho nàng ấy xem, đôi mắt của Lí Mẫn Phong rất tốt, từ xa đã nhìn thấy trên mặt khăn thêu một đôi uyên ương nhiều màu, đang chơi đùa trong hồ sen, trong hồ sen còn tràn ngập hoa sen đang nở rộ, rất sinh động hoà hợp.



Mắt tiểu nha đầu chớp chớp cười nói: “Tử Yên tỷ tỷ muốn gả đi rồi sao! Không bằng ngày mai tỷ tỷ đi cầu Tam tiểu thư, để tiểu thư hứa gả tỷ tỷ cho người tốt nào đó!”



Sắc mặt Tử Yên lập tức đỏ lên, kéo khăn tay vỗ lên vai tiểu nha đầu, nói: “Đừng có nói bừa!”



Năm nay Tử Yên mới mười lăm tuổi, trời sinh có khuôn mặt trái xoan, làn da trắng nõn, khi cười thì toả sáng như hoa sen trong hồ, cũng có chút đặc biệt làm người khác chú ý. Lí Mẫn Phong thản nhiên nhìn nàng ấy, trong lòng có cảm xúc khác thường lướt qua.



Tiểu nha đầu cười nói: “Tỷ còn e lệ gì nữa, Tam tiểu thư chắc chắn sẽ chọn hôn phu tốt cho tỷ!”



Tươi cười của Tử Yên bốc chốc trở nên ảm đảm, nhẹ giọng nói: “Tam tiểu thư bản thân còn thân bất do kỷ, sao còn quản đến nô tỳ chứ —— “



Tiểu nha đầu sửng sốt, muốn nói gì đó, lại không nói nữa. Đúng là vậy, Tam tiểu thư chỉ là cô nương thứ xuất, tuy được lão phu nhân ưu ái, nhưng không được Đại phu nhân thích, hôn sự tương lai chỉ sợ sẽ rất khó khăn, chủ tử không được lòng người, thì nha đầu làm gì có được đường ra tốt.



Tử Yên thở dài, phiền não nói không nên lời, đột nhiên nghe thấy có người ho khan một tiếng, nhất thời phát hoảng, nâng mắt nhìn thấy một công tử thiếu niên mặc cẩm y thắt lưng ngọc đứng trước mặt mình, đỏ mặt, đi lên hành lễ nói: “Đại thiếu gia.”



“Ừm, ngươi tên Tử Yên?” Vẻ mặt Lí Mẫn Phong rất hoà ái, đánh giá nàng.
“Dạ.” Mặc Trúc nhanh chóng rời đi.



Chỉ chốc lát sau, ngoại trừ Tử Yên đã rời đi từ nửa canh giờ trước đến giờ còn chưa trở về, thì những người khác đã đến đông đủ.



Lí Vị Ương ngồi trên ghế dựa, nhìn qua mọi người một lượt, sau đó chỉ vào một ma ma trong đó: “Ta hận nhất những người làm việc không hoàn thành trách nhiệm, ngươi tự đi nói với quản gia, viện của ta không chứa nổi ngươi, tự tìm cách rời đi đi!”



“Tiểu thư, nô tỳ…” Một khi bị đuổi ra phủ, chẳng khác nào tuyệt đường sống, Lưu ma ma sắc mặt tái nhợt, sợ tới mức run run, “Nô tỳ không biết đã làm sai chuyện gì —— “



“Làm sai chuyện gì? Ngươi vừa rồi đã đi đâu! Vì sao Đại ca đến ngươi cũng không thông báo, ngươi muốn để cho người khác nói ta cố ý chậm trễ tiếp đón Đại ca sao?”



Lưu ma ma lắp bắp kinh hãi: “Là Đại thiếu gia nói không cần thông báo…”



“Nói năng bậy bạ! Vào viện của người khác sao không cho thông báo! Đại ca là người có giáo dưỡng có học thức, sao có thể nói ra những lời như thế, rõ ràng là ngươi cố ý trốn việc! Lại còn mở miệng vu hãm Đại ca, ra ngoài nhận hai mươi bản tử!” Lí Vị Ương lạnh lùng nói.



Lưu ma ma không kịp cầu xin, đã bị Mặc Trúc chỉ huy người kéo ra ngoài. Mọi người chỉ dám dùng ánh mắt đồng tình nhìn Lưu ma ma, cũng không dám mở miệng cầu xin. Các nàng đã hiểu ra, chỉ cần lão phu nhân vẫn thích Tam tiểu thư, như vậy chủ nhân của viện này, hơn nữa chỉ có thể là Tam tiểu thư, tuyệt đối không phải người khác!



Vừa hay Tử Yên vẻ mặt tràn đầy ý cười từ ngoài cửa bước vào, nhìn thấy tình cảnh này, mặt đang cười cũng biến thành trắng bệch!



—— Lời ngoài truyện ——



Mọi người hỏi, vì sao kiếp trước Lí Trường Nhạc mãi mà không xuất giá, tất nhiên là có nguyên nhân, nhưng mà tạm thời vẫn chưa viết đến phần đó ⊙﹏⊙b mồ hôi!!!!!