Thứ Nữ Sủng Phi

Chương 58 : Thần quý phi

Ngày đăng: 23:13 21/04/20


Ngay tại lúc Phong Thành Vũ gắt gao nhìn ở trên người Lý Viên, văn võ bá quan đã quỳ trên mặt đất, hoàng thân tôn thất cũng đều áp không được hiếu kỳ trong lòng, không hẹn mà cùng vụng trộm giương mắt nhìn dưới ngự tòa, nử tử một thân triều phục của quý phi.



Chỉ thấy nàng làn da nõn nà, mặt tròn xoe, lồng mày như lông chim trả, môi đỏ như son, ở một thân tôn quý hoa mỹ triều phục của quý phi phụ trợ, càng có vẻ xinh đẹp phi thường.



Mọi người đều gặp đế phi hai người dao động lẫn nhau, ánh mắt dây dưa, không khỏi ở trong lòng cùng cảm thán: Thần tần này, nga! Không! Là Thần quý phi nương nương quả nhiên là là quả tim của bệ hạ a! Huống chi… Bọn họ lại nhìn về phía bên dưới tay phải Phong Thành Vũ, ở đó Hi Nhi có hơn bốn tháng tuổi đang bị cung nhân ôm vào trong ngực, mở to mắt đen tò mò nhìn loạn chung quanh.



Nàng là mẹ ruột của đại hoàng tử đó!



“Thần thiếp tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế” phảng phất như cảm giác được ánh mắt mọi người tìm tòi nghiên cứu đánh giá, Lý Viên một đôi mắt đẹp ôn nhu nhìn Phong Thành Vũ, chân thành bái lễ.



Phong Thành Vũ khóe miệng không chịu khống chế nhếch nhếch lên, không biết vì sao lại cảm thấy tâm tình mình, đột nhiên bừa bãi bay lên nhớ tới thiếu niên.



Hắn nâng hai tay, trong thanh âm chỉ có ý cười vui vẻ: “Ái phi xin đứng lên”



Tựa hồ nhận thấy ánh mắt nóng bỏng của hắn đặt ở trên người mình, dung nhan Lý Viên xinh đẹp như ngọc hiện lên một vẻ đỏ ửng, đôi mắt càng muốn chảy thành nước.



Vì thế tại đây rõ như ban ngày, lang lảnh Càn Khôn, trước công chúng, văn võ bá quan sáng quắc nhìn chăm chú, một đế, một phi này, một nam một nữ liền như vậy “Si ngốc” lẫn nhau, chỉ một thoáng tựa hồ ngay cả Thái bình điện kim bích huy hoàng đều bay lên vô số cánh hoa đào.



Nhưng mà, lại làm cho lễ bộ thượng thư bên người Lý Viên lo lắng, nói hai ngươi, nếu nguyện ý nhìn, trở về muốn nhìn như thế nào mà không được a! Sao phải ở tại thời điểm như vậy chơi trò yên lặng nhìn nhau chứ? Nếu mà bởi vậy làm lầm giờ lành, Hoàng Thượng chắc là không trách tội quý phi nương nương, đương nhiên càng sẽ không trách tội chính hắn, đến lúc đó không hay ho còn không phải là lễ bộ thượng thư này sao.



Chỉ thấy hắn tiến lên nhẹ nhàng đi từng bước, khom người nói: “Hoàng Thượng, giờ lành đã đến, nương nương nên nhận quà tặng!”



Phong Thành Vũ lúc này mới hồi phục tinh thần lại, chỉ nghe hắn ho nhẹ một tiếng, nói: “Bắt đầu đi!”



Lễ bộ thượng thư cầm trong tay sách văn, xoay người lại lui ra phía sau hai bước, cao giọng hô: “Giờ lành đã đến, hoàng thân quốc thích tôn thất, văn võ bá quan, triều kiến Thần quý phi nương nương”.



Lý Viên hít sâu một hơi, bước nhẹ nhàng đến vị trí ghế dựa kim dịch thuộc về quý phi của nàng. Đợi nàng ngồi xuống, liền gặp khắp đại điện một đám người đông nghìn nghịt, cùng kêu bái nói: “Tham kiến Thần quý phi nương nương, nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế”.
Tiêu phí nửa ngày, rốt cục xử lý tốt cung vụ phức tạp sau, Lý Viên đối với một bên Cẩm Tú nói: “Ngươi đi xem Hi Nhi tỉnh hay chưa? Nếu là tỉnh liền đem hắn ôm lại đây”, nhắc tới tiểu nhi tử mình, ánh mắt của nàng không tự giác liền biến thành một đôi trăng rằm.



Chính là liền vừa mới nghỉ ngơi, Lý Viên còn chưa đợi được ôm Hi Nhi lại đây cho nàng, Tiểu Hỉ Tử lại khom người đi đến, hắn thật cẩn thận bẩm: “Chủ tử, Lệ phi nương nương, Lý tu nghi cầu kiến”.



Lý Viên sửng sốt, trong lòng chỉ một thoáng xoay tròn, nàng gật gật đầu nói: “Thỉnh các nàng tiến vào”.



Bất quá một lát, hai người liền chậm rãi đi đến, ánh mắt Lý Viên xẹt qua bên người Lệ phi, rất nhanh liền dừng ở phía sau nàng trên người Lý Phương.



Chỉ thấy nàng một thân tiểu sam tím tiêu thúy văn cùng nhu váy nguyệt lạc văn tát hoa, nàng từ lúc tiến vào bắt đầu cúi đầu, Lý Viên trong khoảng thời gian ngắn cũng không thấy rõ thần sắc trên mặt nàng.



“Gặp qua quý phi nương nương” trước ngai vàngLý Viên, Lệ phi trên mặt nhanh chóng hiện lên một chút mất tự nhiên, nhưng mà nàng vẫn âm thầm cắn răng bái xuống.



Nhìn Lệ phi như vậy, trong lòng Lý Viên thở dài một tiếng, cũng không nói nhiều, nàng cười nói: “Lệ phi tỷ tỷ không cần khách khí như thế Xuân Hoa còn không mau mau chuyển tú đôn lại đây cấp nương nương ”.



“Ti, ti ti thiếp, tham kiến Thần quý phi nương nương, nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế” có thanh âm run run vang trên đại điện.



Lý Viên trên cao nhìn xuống Lý Phương đang quỳ trên mặt đất đi đại lễ, chẳng bao lâu, mà thiên chi kiều nữ cao cao tại thượng cũng học xong khúm núm như thế.



Hoàng cung quả thật là địa phương có thể thay đổi con người.



Lý Viên nhẹ nhàng nâng tay, nói: “Lý tu nghi, xin đứng lên”.



Lý Phương hít sâu một hơi, từ trên nền gạch tối đứng lên, nàng chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn nữ tử cao cao ở ngai vàng phía trước nàng.



Cái thứ muội ti tiện nàng chưa bao giờ để mắt vào.