Tiểu Bạch Thỏ Vương Phi, Ác Bá Vương Gia, Cút!

Chương 298 :

Ngày đăng: 13:39 19/04/20


Chờ hài tử tròn tháng, Bộ phủ không có mở tiệc, Minh Vương phủ cũng không. Hai bên vẫn liên tục giữ vững dấu hiệu không muốn qua lại, mọi người tiếp tục ai đi đường nấy, ngoài mặt thoạt nhìn bình tĩnh vô ba, nhưng thật sự là buồn chết những người chờ xem náo nhiệt tại cửa rồi. 



Chẳng lẽ, Minh Vương gia thật sự định bỏ qua như vậy? Lần tranh đấu này, chấm dứt bằng việc Bộ phủ thắng lợi sao? Rõ ràng, Minh Vương gia hắn không phải là người như thế mà. 



Thật vất vả, sau tròn tháng ba ngày, trong cung truyền ra thánh chỉ, thỉnh mẹ con Minh Vương phi vào cung. Vương Thái hậu tự mình ra thánh chỉ. 



Từ xưa đến nay Vương Thái hậu đối với mình cũng không tệ, sau khi sinh xong hài tử cũng đến thăm an ủi qua chính mình mấy lần, mặc dù trong thời gian gần đây phụ thân cùng Hoàng Phủ Nam Ninh nháo lên như vậy nhưng Vương thái hậu vẫn đối tốt với nàng như trước kia, Hạ Mộng nàng cũng phải biết ý mà làm. Cho nên, cho dù là biết rõ có âm mưu, nàng cũng chỉ biết ôm hài tử, cùng Bộ phu nhân, ngồi trên kiệu trong cung phái ra. 



"Minh Vương phi." 



Kiệu vừa đến nơi, đã thấy Vương Thái hậu đứng đó chờ. Liền ra đón, căn bản không cho nàng hành lễ, đích thân dắt nàng, đoàn người đi đến nội điện, an bài cho nàng ngồi trên ghế êm: "Con vừa mới ra tháng, thân thể còn yếu, cứ tiếp tục nằm đi. Không sao." 



"Như vậy sao được ạ." Hạ Mộng nhỏ giọng nói. 



Vương Thái hậu khoát khoát tay, "Có gì không được. Chúng ta đều là người một nhà, cũng đã ở lâu như vậy rồi, hiểu tận gốc rễ, cần gì quan tâm nhiều như vậy, Bộ phu nhân, ngươi nói phải không?" 



"Dạ dạ dạ." Lần đầu tiên tiến cung, đối mặt với Hoàng thái hậu cao cao tại thượng, Bộ phu nhân khẩn trương đến độ hô hấp nhanh đến độ không thở nổi, tự nhiên người ta nói gì đều gật đầu đồng ý. 



"Con xem, mẫu thân con đều nói đúng rồi, con liền nằm xuống đi!" Chỉ là muốn làm cho nàng phụ hoạ mà thôi. Hiện tại mục đích đạt đến, Vương Thái hậu lập tức ném nàng sang một bên, nhìn hướng Hạ Mộng. 



Hạ Mộng không nói gì, chỉ đành phải gật đầu. "Vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh." 



Tất cả mọi người cùng nhau ngầm hiểu không nhắc đến người nào đó, cực lực duy trì ngoài mặt bình thản. 



"Như vậy..." Sau đó, ánh mắt Vương Thái hậu nóng rực rơi vào tiểu oa nhi, "Giường nệm quá nhỏ, hình như chỉ đủ cho con nằm, như vậy hài tử..." 



Hạ Mộng là người thông minh, liền vội vàng đem tiểu oa nhi đưa qua: "Như vậy, làm phiền thái hậu hỗ trợ ẵm tiểu nhi một chút." 



Gọi thái hậu, không phải là mẫu hậu, có thể thấy được nàng thực bị chuyện này làm cho thương tâm rồi. 



Trong lòng Vương Thái hậu chợt đau nhói, chỉ có thể nặn ra khuôn mặt tươi cười, "Không có gì, ai gia luôn thích tiểu hài nhi, huống chi đây là con cháu Hoàng gia." 



Đây là bắt đầu cùng nàng tranh hài tử sao? 



Hạ Mộng nghe vậy, chỉ cười cười không nói. 



Thấy nụ cười của nàng, Vương Thái hậu muốn nói nhưng lại thôi, chỉ có thể đem tiểu oa nhi tiếp nhận, nhìn bé con lớn lên không ít, làm thế nào yêu cũng không hết. 
"Có." 



"Không có." 



"Có." 



... 



Cứ lặp đi lặp lại, Hoàng Phủ Nam Ninh càng nói càng kích động, còn Hạ Mộng lại trước sau như một bình tĩnh vô ba. Cuối cùng, Hoàng Phủ Nam Ninh không còn giữ được bình tĩnh nữa. 



"Tiểu bạch thỏ, nàng không thể đối với ta như vậy!!" Quát to một tiếng, hắn giơ tay qua ôm lấy nàng. 



Hạ Mộng lập tức tránh "Vương gia, thỉnh thủ lễ." 



Thủ cái lễ rắm nó. Giữa bọn họ chuyện gì cũng đã xảy ra, còn thủ lễ cái rắm! 



Mặt Hoàng Phủ Nam Ninh trầm xuống. "Cùng lắm thì ta lập tức chiêu cáo thiên hạ, nàng lại là Minh vương phi của Vương phủ, đời này đều là thế!!" 



"Vậy cũng chờ khi khác nói." Hạ Mộng bĩu môi. 



Hoàng Phủ Nam Ninh ngốc rồi. 



Vì cái gì lần nữa gặp nhau, trong lòng hắn kích động phiên giang đảo hải, nhưng nàng vẫn bình tĩnh như vậy? Chẳng lẽ nàng thật sự... 



Không được đâu! 



Theo bản năng ngay lập tức loại bỏ suy nghĩ này, Hoàng Phủ Nam Ninh ý vị lắc đầu. Sẽ không, không thể nào!!! Tiểu bạch thỏ, nàng không thể nào đối với hắn như vậy. 



"Chàng... Nhìn ta như vậy làm gì?" 



Phát hiện ánh mắt của hắn rất không thích hợp, Hạ Mộng không tự chủ được lui về phía sau hai bước. 



Hoàng Phủ Nam Ninh lại lập tức bước đến trước mặt nàng, "Tiểu bạch thỏ." Hai tay ấn lên vai của nàng, cầm thật chặt. 



Ngô, thật sự là nàng