Tiểu Nương Tử Nhà Thợ Săn
Chương 16 : Suy nghĩ một chút về chuyện đã qua
Ngày đăng: 15:54 30/04/20
Mai Tử
vốn tò mò vết sẹo này rốt cuộc kéo dài đến đâu, bây giờ bị Tiêu Kinh Sơn cứng
rắn bắt lấy bàn tay nhỏ bé mò xuống dưới, vừa sờ tới thắt lưng, hắn còn muốn
kéo xuống nữa. Má Mai Tử một màu hồng, tay phát nóng, liều mạng rút ra. Tiêu
Kinh Sơn cũng không miễn cưỡng, chỉ có thể ôm chặt lấy nàng, dần dần kiềm chế
trận xúc động này xuống.
Bị Tiêu
Kinh Sơn ôm vào lòng, Mai Tử chợt nhớ tới một chuyện quan trọng, vội kéo lấy
tay Tiêu Kinh Sơn hỏi: "Khăn đâu?"
Ánh mắt
có lửa của Tiêu Kinh Sơn nhìn chằm chằm nàng: "Cái khăn tối hôm qua
sao?"
Mai Tử
không chịu nổi ánh mắt kia, cúi đầu xuống làm bộ nhìn vết sẹo trên ngực hắn,
nhỏ giọng nói: "Đúng vậy, ở
đâu? Có hay không có cái đó?"
Tiêu
Kinh Sơn thấy nàng có vẻ nóng lòng, biết nàng để ý chuyện này, duỗi bàn tay từ
trên giường không biết ở đâu vừa chạm liền lấy ra một khăn: "Đây."
Mai Tử
vội nhận lấy mở ra nhìn, chỉ thấy vốn nên trắng như tuyết, trên cái khăn bây
giờ có một vài giọt máu, hồng diễm diễm giống như mai đỏ nở giữa trời tuyết
lớn. Mai Tử đỏ mặt đem khăn gấp lại cẩn thận, cất đi.
Tiêu
Kinh Sơn kéo nàng lại, cúi đầu nhỏ tiếng: "Lần trước nàng vì cái khăn này
mà làm ta sống dở chết dở à."
Mai Tử
cắn môi lườm hắn một cái, lầm bầm nói: "Vậy chàng sao không ngờ ta muốn
cái khăn."
Nơi này
tân nương tử trong lần đầu tiên đều phải dùng khăn, có vài gia đình chồng muốn
kiểm tra xem tân nương tử gả lại đây có trong sạch hay không.
Tiêu
Kinh Sơn dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng ma sát hai má của nàng, nói: "Ta vốn
không để ý việc này, kỳ thật có hay không có cũng không quan trọng."
Mai Tử
nghe lời này, chớp mắt tò mò hỏi: "Vậy, cho dù ta không có lạc hồng chàng
cũng không quan tâm sao?"
Tiêu
Kinh Sơn vén tóc nàng sang một bên, "Ừ" nhẹ
giọng giải thích nói: "Có một số việc trong quá khứ đã qua liền cho qua,
nàng đã gả cho ta thì chính là nương tử của ta, sau này cũng là của ta, chúng
ta làm vợ chồng cả đời, cần gì để ý những chuyện trước kia.”
Mai Tử
nghe vậy kinh ngạc, ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Kinh Sơn: "Sao vậy, chàng muốn
đi đâu?"
Tiêu
Kinh Sơn thấy dáng vẻ Mai Tử hoảng sợ, an ủi vỗ vỗ lưng nàng, cười nói:
"Ta thấy mấy ngày gần đây thời tiết tốt, muốn đi sâu vào trong núi săn vài
con thú, như vậy cũng có thể đem xuống núi đổi chút bạc trắng."
Mai Tử
nghe hắn nói trúng ngay tâm sự của mình, lần nữa nằm úp sấp trên ngực hắn, tay
nhỏ bé chơi đùa với bàn tay to của hắn, nhỏ giọng nói: "Chàng không cần lo
lắng cho ta, chàng muốn đi liền đi a."
Tiêu
Kinh Sơn cúi đầu vuốt ve mái tóc nàng, ôn nhu nói: "Ngoan, chờ ta ra ngoài
săn được vài con mồi tốt đổi bạc sẽ mua cho nàng thêm chút đồ mới."
Mai Tử
vội vàng lắc đầu nói: "Không cần vì ta mua thêm cái gì đâu, nếu đổi được
bạc, nên cất đi, tương lai nhiều lúc cần dùng đến bạc lắm."
Tiêu
Kinh Sơn cười, vỗ vỗ hai má nàng nói nhỏ: "Tiểu nương tử của ta ngược lại
rất là quan tâm cuộc sống sau này."
Mai Tử
đỏ mặt, liếc hắn một cái, tay nhỏ bé làm nũng đánh nhẹ vào lồng ngực hắn, chọc
hắn cúi đầu cười. Sau đó thân thể tráng kiện của Tiêu Kinh Sơn liền đem Mai Tử
đè ở phía dưới.
Mai Tử
kháng nghị, vặn vẹo eo yêu kiều nói: "Xuống đi. . . . . . Đè nặng quá. . .
. . ." Đang nói nàng liền im bặt, thì ra vật cứng phía dưới đang bừng bừng
tựa vào giữa hai chân nàng! Trải qua vài ngày nay, Mai Tử
dần dần quen thuộc với sự kiện kia, biết vật kia cứng lên thì hắn muốn gì.
Mặc dù
đã trải qua vài lần, nhưng Mai Tử vẫn còn thẹn thùng, trên khuôn mặt đỏ hồng,
liếc qua không dám nhìn con ngươi đầy lửa nhiệt của Tiêu Kinh Sơn. Tiêu Kinh
Sơn ở trên người nàng mơn trớn một phen, nhìn nàng ẩm ướt, liền đem phân thân
dần dần đẩy vào. Chỗ đó của Mai Tử vẫn như cũ bị căng ra lợi hại, nhưng mà
trong đó có điểm ngứa muốn hắn động thân tiến vào.
Ai
dè Tiêu Kinh Sơn chỉ cắn mút môi của nàng, vật kia ở phía dưới trong người nàng
một chút cũng không động. Mai Tử vừa xấu hổ vừa vội, kêu lên một tiếng kháng
nghị, quay mặt né tránh nụ hôn của hắn. Tiêu Kinh Sơn cười ra tiếng, lúc này
mới trở người đứng dậy chuyển động thân dưới. Mỗi một động tác của hắn, thẳng
tiến vào nơi lầy lội ướt át, sáp nhập cái động nhỏ ẩm ướt chặt chội, làm cho
tiểu Mai Tử dưới thân hắn kêu
khóc giống như trẻ sơ sinh, thanh âm uyển chuyển khiêu gợi.