Tiểu Nương Tử Nhà Thợ Săn

Chương 83 : Nơi này nở to khó chịu

Ngày đăng: 15:55 30/04/20


Mai Tử

đang cúi đầu nghĩ xem nên bắt đầu chuyện này như thế nào thì lại cảm thấy tiểu

tử bên cạnh chuyển động, há hốc mồm muốn khóc. Mai Tử vội vàng ôm nó kiểm tra

tã, phát hiện không có đái dầm. Tiêu Kinh Sơn nghe thanh âm cũng chạy lại nhìn,

ngồi xuống mép giường nói: "Sợ là đói thôi."



Mai Tử

gật đầu nói: "Chắc vậy, ngủ lâu rồi cũng đó thôi." Vừa nói lời này,

Mai Tử vừa cẩn thận đem tiểu tử kia ôm vào lòng, sau đó một tay mở áo khoác cho

tiểu tử kia bú sữa.



Mai Tử

trước kia không đầy đặn, bây giờ kể từ kia có em bé thì Mai Tử nương cùng Tiêu

Kinh Sơn bồi bổ thân thể cho nàng, như thế từ một đến hai nàng có chút đổi dạng

, một đoàn mềm mại phấn nộn căng tròn làm người xem phát ngứa trong lòng.



Tiểu tử

kia đương nhiên không suy nghĩ đến cảm nhận của người lớn, cảm thấy có gì đó

phía trước miệng mình liền há mồm cắn nhanh tham lam mút.



Tiêu

Kinh Sơn nhích người, cầm chăn giúp Mai Tử che lại, mình cũng đứng dậy đi thu

dọn bát đũa.



Mai Tử

cho tiểu tử tham lam kia ăn nhưng mắt cứ đặt trên người Tiêu Kinh Sơn. Người

này a, giống như cái gì cũng không chú ý, hiếm lạ lại đi làm việc rồi.



Chốc

lát sau, tiểu tử kia ăn no nê, cuối cùng rời bỏ hồng nhũ bị nó hấp đến đỏ, chẹp

chẹp miệng chớp mắt sáng trong nhìn đông nhìn tây. Mai Tử nhìn dáng vẻ động

lòng người của nó, kêu lên: "Chàng nói xem nó nhìn giống ai?"



Lúc này

Tiêu Kinh Sơn đang cầm khăn nghiêm túc lau bàn, nghe Mai Tử hỏi như thế thì

ngẩng đầu nhìn qua, miệng cười nói: "Giống nàng."



Mai Tử

lần nữa xem xét con trai mình một phen, càng nhìn càng cảm thấy lỗ mũi cùng mắt

giống Tiêu Kinh Sơn, liền nói: "Rõ ràng là giống cha nó, chàng xem, mũi

của nó rất giống chàng."



Tiêu

Kinh Sơn để khăn xuống qua đây: "Đứa bé còn nhỏ như thế, làm sao có thể

nhìn ra giống ai."



Thế là

hai vợ chồng đặt đứa bé lên giường, cúi đầu đối diện nó nhìn một lúc. Cuối cùng

Tiêu Kinh Sơn nói: "Nhìn cái mũi nhỏ này, xác thực là giống ta." Vừa

nói hắn vừa vươn đầu ngón tay thô lệ ra, như có như không trượt lên trượt xuống

cái mũi nhỏ mềm mại.



Mai Tử

trước ôm đứa bé có chút mệt mỏi, lúc này liền dựa vào người Tiêu Kinh Sơn, nhỏ

tiếng nói: "Sau này chúng ta sinh thêm một nữ nhi nữa đi, như vậy bọn nó

có thể làm bạn với nhau."



Tiêu

Kinh Sơn đưa bàn tay vỗ vỗ nhẹ lưng nàng: "Ừ, sau này một trai một gái,

hai đứa, con trai cùng ta ra ngoài đi săn, con gái ở nhà cùng nàng may

vá."



Mai Tử

suy nghĩ một chút cảnh hắn nói, trong lòng cảm thấy ngọt ngào, liền dứt khoát

dựa cả ngườivào trong lòng hắn.



Lúc này


Mai Tử

kìm lòng không được ngửa đầu ưỡn ngực lên, thế là mái tóc dài đến tận lưng vì

trong tháng không nên búi, phóng đãng phía sau nàng, một đoàn mềm mại nảy lên

như sóng, một cái khác thì bị bàn tay nâng lên, bị môi lửa nóng ngậm vào không

được tự do chỉ có thể mặc cho người ta bú.



Má Mai

Tử đỏ hồng như lửa, miệng kìm không được khẽ mở ra, hai mắt mê ly phóng đãng,

cứ như thế ngây ngốc nhìn Tiêu Kinh Sơn.



Tiêu

Kinh Sơn đã hơn nửa năm không dám đụng vào Mai Tử nửa phần, lúc này mặc dù thở

dốc đã sớm nặng nề, nhưng dưới môi vẫn khắc chế như cũ, không dám quá mức dùng

sức, chỉ nhẹ nhàng bú. Nhưng ngay cả như vậy, cũng hấp cho Mai Tử tê dại một

nửa thân thể, giống như cọng bún mềm co quắp té lên giường, thật may là Tiêu

Kinh Sơn vươn tay to đúng lúc vịn eo nàng lại.



Tiêu

Kinh Sơn cứ như thế hút một lúc sau, nhìn không sai biệt lắm, lúc này mới rời

khỏi tiểu anh đào hồng hào nhuận sáng bóng, thấp ách hỏi:

"Như thế nào, bây giờ có dễ chịu hơn chút nào không?"



Mai Tử

nhẹ nhàng gật gật đầu: "Ừ, tốt hơn nhiều."



Nhưng

nàng chớp chớp mắt, cắn môi nói: "Bên kia cũng trướng."



Tiêu

Kinh Sơn không thể làm gì khác hơn là nói: "Ừ, bên kia ta cũng giúp nàng

hút."



Lần này

hắn dứt khoát đem cả người nàng đặt xuống giường, mình thì nằm trước ngực nàng,

hai tay bưng lấy chỗ đó từ từ hút.



Mai Tử

nửa nhắm con ngươi hưởng thụ nam nhân hầu hạ, trong lòng lại bắt đầu hoang

mang, nghĩ đến rõ ràng hắn thở dốc nặng nề đủ để làm nóng cả nơi mềm mại, vả

lại nàng thỉnh thoảng tiếp xúc nơi giữa hai chân hắn cũng cảm thấy lửa nóng thô

cứng. Bận rộn này nửa ngày, thế mà nửa điểm động tĩnh hắn cũng không có.



Nàng

đang suy nghĩ, ai dè Tiêu Kinh Sơn đột nhiên rời khỏi nàng, bàn tay thô

lệ dịu dàng ma sát một phen,

liền kéo quần áo qua che cho nàng.



Mai Tử

không hiểu mở hé con ngươi.



Tiêu

Kinh Sơn thấp ách giải thích nói: "Hút xong rồi."



Mai Tử

chớp chớp con ngươi, nhìn kỹ hắn.



Tiêu

Kinh Sơn vì nàng vén vén sợi tóc, nhẹ giọng nói: "Ta đi xem lò lửa một

chút, nàng nằm xuống nghỉ một lát đi." Vừa nói hắn cũng không đợi Mai Tử

nói thêm gì, liền xoay người nhanh chóng rời khỏi.



Mai Tử

sững sờ nhìn nam nhân nhà mình bỏ chạy, trong lòng lại lần nữa nổi lên nghi

ngờ.