Toàn Tức Võng Du Chi Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 70 : Nói rõ

Ngày đăng: 19:42 19/04/20


Nhà hàng tầng cao nhất của cao ốc Tần Việt, không kinh doanh với bên ngoài.



Ở đây chỉ tiếp đãi số khách hộ nội bộ rất lớn, vẫn duy trì tính bí mật cực cao. Tề Dã thật lâu trước đây cũng chỉ đại biểu Tề gia tới đây một lần mà thôi. Khi cậu bước vào nhà hàng cao cấp đã lâu không đến, kéo tới chớp mắt không chỉ là từng đến, còn có một loại bầu không khí không ăn nhập.



Rời khỏi chính là rời khỏi, cậu Tề Dã cùng thế giới truy danh trục lợi nãy đã không liên quan nữa, lúc này đây chỉ tới làm kết thúc.



Bầu không khí an tĩnh cao nhã, khách nhân đang ngồi mỉm cười ưu nhã nói chuyện, nghệ sĩ dương cầm diễn tấu khúc nhạc uyển chuyển thâm ý. Toàn bộ đối với cậu mà nói như là sự vật của thế giới khác.



Bất quá, Tề Dã rất nhanh chỉnh đốn tốt tâm tình, đi theo chỉ dẫn của nhân viên đến vị trí hẹn.



“Này, có phải người nọ nhìn rất quen mắt hay không?” Trên một bên quầy rượu, có khách nhân hưu nhàn nhìn Tề Dã.



“Đây không phải đại thiếu Tề gia sao, mấy năm trước tôi đã thấy hắn.”



“Hắn tới nơi này làm gì?”



Người xung quanh nghị luận Tề Dã không có nghe thấy, đương nhiên nếu nghe được cũng sẽ không quan tâm. Trong mắt cậu hiện tại chỉ có một người, đang ngồi ở bên bàn, nam nhân dù bận vẫn ung dung nếm rượu đỏ.



Tần Diễm.



Cậu cùng nam nhân này thật sự có nhiều gút mắc, vô luận là trong trò chơi, hay hiện thực.



Tần Diễm xoay người lại, nhìn Tề Dã.



“Cậu rốt cục cũng tới.” Hắn cầm chén rượu nhấp một ngụm tựa như chào mừng.



Tề Dã ngồi xuống, sau khi nhân viên phục vụ rời khỏi mới lên tiếng.



“Có rất nhiều chuyện, tôi muốn nghiêm túc nói với cậu một chút.”



“Thật khéo.” Tần Diễm mỉm cười. “Tôi cũng có rất nhiều chuyện muốn nói với cậu. Vậy cậu nói trước đi.”



Thấy hắn trực tiếp như thế, Tề Dã ngược lại không biết nên mở miệng từ đâu. Cậu lúc này đây, chủ yếu là muốn thuyết phục Tần Diễm phóng cho Tề gia một con ngựa, không cần nhiều lắm, chỉ cần không đem Tề gia làm đến sơn cùng thủy tận là được. Thế nhưng cậu lấy vốn gì để ra giá với Tần Diễm đây?



Lợi ích, giá trị thương nghiệp, ảnh hưởng xã hội? Nhưng nhân tố này thảo luận với Tần Diễm chỉ sợ không thể thực hiện được, lúc nam nhân này quyết định dứt khoát hẳn hoi cải cách, đã sớm lo lắng tất cả hậu hoạn rồi.



Thế nhưng không nói những thứ này, mà bảo Tề Dã dựa vào cảm tình để thương lượng, cậu thật sự không nói ra được.


Không nghĩ tới, dĩ nhiên là kết quả như vậy.



Tôi yêu em.



Câu nói kia tựa hồ còn vọng bên tai, xuyên thủng màng tai cậu.



Buổi tối, Tiếu Hoa Sinh thấy Tề Dã bình yên vô sự trở về, kinh ngạc trừng lớn mắt.



“Cậu, cậu không sao chứ?”



Ánh mắt như laser bắn phá trên dưới, Tiếu Hoa Sinh muốn nhìn ra một tia vết tích từ trên người Tề Dã. Thế nhưng hắn thất vọng rồi.



“Nói chuyện thất bại rồi? Hắn không chịu buông tha Tề gia?”



Tề Dã lắc đầu.



“Hắn đáp ứng phóng một đường.”



“Vậy còn cậu? Cậu đáp ứng yêu cầu gì của hắn?” Tiếu Hoa Sinh trọng điểm bắn quét bộ vị phía sau nào đó của Tề Dã. “Chết tiệt, cậu sẽ không thất thân, thất thân…”



“Ai da! Đau!”



Tề Dã đánh một cái trên gáy hắn.



“Tớ cái gì cũng chưa thất! Bảo vệ tốt cái mông của chính cậu đi!” Đầu đã bị người nào đó cướp đi còn một mảnh hồ đồ.



“Chờ một chút! Tần Diễm không phải làm không công chứ? Hắn sẽ tốt bụng như vậy?”



Tốt bụng?



Tề Dã cũng đang suy nghĩ vấn đề này, nhưng lời nói lúc đó của Tần Diễm lại hiện lên trước mắt. Người làm ăn, quyết định không đem cảm tình của mình kéo đến lợi ích cùng âm mưu. Có thể hắn vốn muốn làm như vậy, thế nhưng cuối cùng lại buông tha.



Bất quá, cũng không phải buông tha toàn bộ.



Đêm đó, Tề Dã nhận được một tin tức đến từ Tần Diễm.



“Lời tối nay, ba ngày sau, tôi chờ em trả lời.”