Toàn Tức Võng Du Chi Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 72 : Chương cuối

Ngày đăng: 19:42 19/04/20


Lúc Diệp Vô Truy rời khỏi thư phòng, ngoài cửa không có một bóng người.



Cậu vốn tưởng rằng lấy cá tính của Ly Hỏa hẳn là sẽ trốn ở cửa nghe trộm, nếu không thì canh bên cửa mới đúng, không nghĩ tới lại không thấy người này.



“A Truy!”



Phía sau truyền đến một tiếng gọi, Diệp Vô Truy xoay người lại nhìn, nhưng là Hảo Mộng Vô Hoa.



“Tớ với sư huynh ngay lập tức liền đi, rốt cuộc cậu có theo chúng tớ rời đi không?”



Nhìn Hảo Mộng Vô Hoa từng ngụm thở dốc, thoạt nhìn rất vội, nhớ tới Ly Hỏa không biết đã chạy đi đâu, Diệp Vô Truy suy nghĩ một chút, nói.



“Đi.”



Bên ngoài Cửu Trọng giáo, sâu trong đại mạc.



“Thiếu giáo chủ, bọn họ đến rồi.”



Có thuộc hạ Cửu Trọng giáo bẩm báo với Ly Hỏa.



Tuấn mi nhướng lên, Ly Hỏa nhìn về hướng cách đó không xa, chỉ thấy nhóm quân nhân cả bộ vũ trang đang cưỡi ngựa đi tới bên này.



Ly Hỏa bên mép nhếch lên một mạt tươi cười, tiến lên trước nói.



“Khấu tướng quân.”



Nam tử uy vũ đối diện ôm quyền đáp lại.







Lúc này diệt trừ phiền phức Kha vương kia, biên quân với Cửu Trọng giáo có thể nói là hợp tác khoái trá, nhưng mà quan hệ của Cửu Trọng giáo với triều đình chung quy là quan với kẻ trộm. Để khiến thời gian hòa bình của hai bên kéo dài một chút, Ly Hỏa lần này liền đi ra đại biểu Cửu Trọng giáo, thương lượng công việc hợp tác với tướng quân biên cương.



Đàm phán luôn luôn khiến người ta thấp thỏm, nhưng mà khiến Ly Hỏa lo lắng thấp thỏm không chỉ là việc này. Sau khi thật vất vả đối phó với điều kiện của biên quân, Ly Hỏa lập tức cáo từ trở về giáo.



Người hắn tâm tâm niệm niệm còn đang ở trong giáo, nếu không thừa dịp ba ngày này nhìn chặt, sau này người nọ làm ra quyết định khiến hắn không cam lòng, chính là không kịp hối hận a.



Ỷ vào khinh công xuất sắc, Ly Hỏa bỏ rơi các đệ tử Cửu Trọng giáo phía sau, nhanh chóng chạy về trong giáo.



Một hồi, hắn túm được một người hỏi.



“Người đâu?”



Giáo đồ bị túm có chút khẩn trương. “Thiếu, thiếu giáo chủ, ngài hỏi ai, ai?”



Ly Hỏa không kiên nhẫn nói. “Nhóm người ngoài giáo theo tôi đến đâu?”
“…”



Trước khi thi thể bị hệ thống quét sạch, còn có mười giây.



Diệp Vô Truy nhìn thi thể rơi vô cùng thê thảm kia, lại phảng phất từ trên mặt đầy vết máu loang lổ kia thấy được nụ cười thường ngày. Ly Hỏa cười lạnh tình toán người khác, cười khổ nhìn cậu cùng Hảo Mộng Vô Hoa đùa giỡn, duy nhất với cậu, lộ ra nụ cười thật tâm. Khóe miệng kia tựa hồ mang theo độ cung, vô luận là lúc nào.



Trong lòng không hiểu sao ngâm ngẩm đâu.



Rõ ràng chỉ là một trò chơi…



Diệp Vô Truy đưa tay, hướng trong ngực tìm.



【 Có sử dụng Niết Khánh đan hay không? 】



【 Có 】



Tần Diễm bị ép buộc ly tuyến đang nghĩ sau khi trọng sinh, nên đi tìm Diệp Vô Truy thế nào, lấy tên mới là gì, hay là đặt Tần Ái Tề?



Vừa nghĩ đến sau khi Diệp Vô Truy nghe được tên này, nhất định sẽ tức giận giơ chân, khóe miệng Tần Diễm không khỏi dẫn ra một mạt mỉm cười. Hắn trái lại không để bụng sinh tử nhân vật của mình, càng may mắn đây là một trò chơi, cho dù chết một nghìn lần, vẫn có thể một nghìn lẻ một lần nữa đi tìm Diệp Vô Truy.



Lận kiên trì cùng nghị lực, Tần Diễm có rất nhiều. Có lẽ nói là da mặt đủ dày.



Lúc này, hệ thống phát ra một đạo thông báo.



【 Có người nỗ lực dùng Niết Khánh đan cứu bạn một mạng, có nhận hay không? 】



Tần Diễm sửng sốt, nụ cười bên mép biến thành cười ta, hầy như vui không kìm hãm được.



Hắn nghĩ, ba ngày ước hẹn này, có thể không cần đợi nữa rồi.



【 Tiếp nhận 】



Có đôi khi, bạn biết rõ không trốn được, không bằng liền nghênh đầu mà lên.



Lúc Diệp Vô Truy nhìn thấy người nọ nằm ngay đơ từ trên mặt đất đứng lên, trong đầu có ý niệm duy nhất này.



Nụ cười bên mép Ly Hỏa trước sau như một, hắn mở miệng, nhẹ gọi tên người đối diện.



“…”



Thanh âm ôn nhu kia, thỏa mãn, mang theo vui sướng cuối cùng cũng được toại nguyện.



——————————————————- Hoàn ——————————————————