Tối Cường Hệ Thống

Chương 164 : Đạo hiếu khách

Ngày đăng: 10:07 30/04/20


Dịch & biên: †Ares† & Vodanhkiem



oOo



Lâm Phàm bình tĩnh lại, trong lòng dần dần hình dung ra kế hoạch dạy dỗ Trương Nhị Cẩu. Thế nhưng tình huống cụ thể thì còn cần suy tính thêm.



Trương Nhị Cẩu gặp đả kích nghiêm trọng về tinh thần như vậy, sợ là còn phải chán nản thêm rất lâu nữa.



Xế chiều, khi màn đêm gần buông xuống, một đám khách không mời mà đến xuất hiện tại Vô Danh phong.



- Lâm sư đệ, tông môn chưa xếp được chỗ nghỉ cho bọn họ, nên nhờ nơi đệ một đêm nhé.



Thái Thượng trưởng lão Vô Nhai đích thân đến, nói



- Không thành vấn đề, nhiệt liệt hoan nghênh.



Lâm Phàm vừa nghe, lập tức đồng ý. Hắn là một người rất hiếu khách, giờ lại có bằng hữu từ phương xa tới, càng vui đến quên trời quên đất chứ sao.



- Trưởng lão, ngài yên tâm đi, ta nhất định sẽ tiếp đãi bọn họ thật tốt.



Lâm Phàm nghiêm túc nói, sau đó nhìn về phía các đệ tử Cửu Tiêu Tông ở đằng sau trưởng lão Vô Nhai, miệng nở một nụ cười thân thiện.



- Không cần cầu kỳ quá đâu, ngày mai là quyết chiến định ra thiêu kiêu mạnh nhất rồi, chỉ nghỉ nhờ một đêm thôi.



Vô Nhai gật đầu cười, nói.



Tuy rằng chuyện sáng nay khiến người của Cửu Tiêu Tông rất mất mặt, nhưng hắn tin tưởng Lâm Phàm nhất định không cố ý.



- Được, không thành vấn đề. Vô Danh phong bình thường vắng vẻ quá, giờ đông người thì càng náo nhiệt.



Sau đó Lâm Phàm gọi Trương Nhị Cẩu:



- Còn không nhanh chóng an bài. Nhớ phải chọn chỗ thoải mái nhất cho khách quý đấy nhé.



Tuy hôm nay Trương Nhị Cẩu bị một đòn tổn thương về tâm lý, nhưng lại tự giấu xuống thật sâu, tươi cười như thường tiến lên tiếp đón.



- Nào nào, xin mời các vị sư huynh đi theo đệ.



Mặc dù Trương Nhị Cẩu lớn lên hơi xấu, nhưng vẻ nhiệt tình này cũng giành được hảo cảm.



Giờ phút này, Tân Phong nhìn Lâm Phàm với vẻ mặt u oán. Chuyện đã từ sáng nay, thế nhưng vẫn như ngay trước mắt hắn, khiến hắn không thể quên nổi. Tuy yến hội rất phong phú, nhưng Tân Phong ăn gì cũng thấy vô vị, trong đầu chỉ toàn suy nghĩ về chuyện hôm nay.



Hiện giờ đi tới Vô Danh Phong, lại chạm mặt người kia, trong lòng hắn tự nhiên rất khó chịu.




- Sư huynh, huynh nói thật sao? Vô Danh phong của chúng ta thật sự có quỷ á?



- Ta làm sao biết được, nhưng chắc là đệ không biết lai lịch của Vô Danh phong hả?



- Lai lịch gì cơ?



Người kia mở miệng, ngữ khí có chút khẩn trương.



- Vô Danh phong từng có tên là Thiên Táng phong, nhiều đời là nơi mai táng đệ tử chết trận của tông môn. Tuy sau này tông môn đã di chuyển mộ của họ đi, nhưng mỗi khi đêm đến, nhiệt độ đều sẽ đột ngột hạ xuống, khi đó cũng là lúc âm hồn đi ra.



....



- Sư huynh, huynh đừng làm đệ sợ, đệ nhát gan lắm.



- Yên tâm đi, dù âm hồn có đi ra thì cũng không hại chúng ta đâu. Chúng ta đều là sư đệ của họ mà.



- Vâng vâng…



....



Âm thanh ngoài cửa dần biến mất, nhưng nghe xong những lời này, Vương Dương Lâm lại không thể nào bình tĩnh nổi.



Thiên Táng phong? Từng là nơi mai táng đệ tử chết đi?



Chuyện này…



Vương Dương Lâm không nhịn được mà rùng mình một cái, hai mắt vội liếc quanh, cảm giác hình như thật sự là có chút lạnh.



Chẳng lẽ thật sự có quỷ sao?



Vương Dương Lâm đứng bật dậy, cảnh giác quan sát bốn phía.



-----oo0oo-----



☼ Mời đọc thêm các bộ đã Full trong khi chờ chap mới:



- [Võng Du] Tây Du Nhất Mộng



- [Đô Thị] Sử Thượng Đệ Nhất Yêu



- [Võng Du] Tử Thần Chi Tiễn