Tôi là Ê-ri

Chương 19 :

Ngày đăng: 19:44 19/04/20


Với riêng tôi, tôi luôn tự nhủ mình sẽ không bao giờ nghiện những thứ đó vì tôi không thích chơi cờ bạc, không phát điên vì đàn ông và quan trọng là với thuốc phiện, tôi không bao giờ nghĩ sẽ thử nó. Tôi đã chơi với rất nhiều bạn nghiện nhưng tôi chưa từng làm theo họ và nghĩ thầm “Với minh thì cứ vô tư đi”.



Sau đó, chị Tíc bảo chúng tôi:



“Ngày mai sẽ có các má mì đến đây mua các em đi làm việc. Vì thế sẽ không thể biết được người nào sẽ đi làm với người nào và sẽ làm việc ở đâu. Nhưng nếu trong quá trình làm việc có bất cứ chuyện gì xảy ra thì hãy gọi điện báo cho chị. Chị sẽ đến đón các em về. Các em không phải sợ gì cả”.



Sau khi đã dặn dò chúng tôi cẩn thận, chị đưa chúng tôi đi nghỉ ngơi để chuẩn bị ngày mai đi làm. Hôm sau, Nen là người đầu tiên được mua vì cô ấy khá đầy đặn, mặt mũi cũng xinh xắn. Đến ngày thứ hai, thứ ba, lần lượt từng người được mua đi hết. Cả bảy người chúng tôi không ai được ở cùng nhau bởi các mà mì thường sẽ mua từng người một, họ không hay mua thành đôi vì dễ có nguy cơ cả hai người cùng rủ nhau bỏ trốn. Không thể tin được rằng tất cả mọi người đều đã được bán hết, chỉ còn lại một mình tôi là không có ai quan tâm và muốn mua. Tôi cũng phải công nhận tôi là người không mấy xinh đẹp, có thể nói là xấu nhất nhóm. Chị Tíc cũng thấy buồn thay cho tôi. Chị nói:



“Không hiểu tại sao không có ai chịu mua em cả. Thật ra thì trông em vẫn còn ít tuổi mà. Năm nay em vẫn chưa đến hai mươi tuổi”.




Tôi làm việc với má mì và nhận được tiền dịch vụ như sau: Nếu qua đêm (lúc đó tỷ giá tiền tệ không cao lắm) sẽ được bảy, tám nghìn bạt, nếu theo giờ thì khoảng năm, sáu nghìn bạt. Tại thời điểm đó, như thế đã được coi là rất nhiều. Khi làm việc thỉnh thoảng tôi cũng phải trốn cảnh sát. Nếu biết cảnh sát sắp đến kiểm tra cửa hàng, má mì sẽ cho người tới thông báo cho chúng tôi trước để biết đường mà ẩn nấp. Khi làm việc tôi phải mặc một chiếc váy rất ngắn, áo cũng rất bé, trông vô cùng hở hang. Nhưng khi ra khỏi cửa hàng thì phải mặc những bộ quần áo mùa đông dài lê thê. Một hôm đang làm việc thì có người đến báo cảnh sát sắp đến và bảo chúng tôi mau chóng chạy nhanh ra sau cửa hàng trốn. Chúng tôi không có thời gian lấy quần áo ấm mặc vào. Tôi và chị Ta đưa nhau trốn chạy cảnh sát và cùng chui vào trốn trong một đống rơm, cũng giống y như ở quê mình. Chúng tôi rất lạnh, trời thì mưa, tuyết rơi ướt hết người. Cảnh sát lái xe đuổi theo và bật đèn pha rọi, cố gắng tìm bắt nhưng chúng tôi đã may mắn thoát được. Một lúc sau, má mì lái xe đến tìm đón chúng tôi về nhà. Sau hôm đó, tôi bị ốm và ngày một nặng hơn đến mức không thể làm việc được. Tôi không thể vào bệnh viện khám bệnh vì sợ sẽ bị bắt giao nộp cho cảnh sát trục xuất về nước. Vì thế, tôi phải cố chịu đựng, chờ cho đến khi bệnh tự khỏi. Làm việc ở Nhật Bản không vất vả như ở Hồng Kông, tiền công cũng chênh nhau rất lớn và tôi nghĩ sẽ không bao giờ quay lại Hồng Kông làm thêm lần nào nữa. Nơi đó đúng là địa ngục trần gian, tôi cũng thể hiểu làm thế nào mà mình chịu đựng được như thế. Tôi làm việc cho má mì Chi-jang được khoảng hơn một tháng thì má mì bị cảnh sát bắt vì tội chứa gái mại dâm trong quán. Tôi phải làm việc trả nợ cho má mì tổng cộng là hai trăm năm mươi man[7] nhưng tôi đã trả nợ cho bà được khoảng tám mươi man, còn lại khoảng một trăm bảy mươi man. Một người bạn Thái Lan cùng làm việc trong quán rủ tôi trốn đến Matsumoto, khá gần Komoro để làm việc. Người đó nói:



“Má mì đã bị bắt nên chúng ta có thể trốn đi nơi khác được”.



[7] Một man bằng 10.000 yên. Khi đó, một man bằng khoảng 1.800 bạt.



Ban đầu tôi cũng thấy lo lắng, không biết nên đi hay nên gọi điện cho chị Tíc đến đón. Nhưng người bạn đó rủ rê nhiều quá nên tôi quyết định đi với cô ta chứ không báo cho chị Tíc biết. Chị Ta khuyên tôi không nên đi đâu mà nên quay lại Tokyo với chị Tíc, nếu không chị ấy sẽ cho rằng tôi cố ý trốn nợ. Cuối cùng, tôi vẫn không nghe theo lời chị Ta mà bỏ trốn với bạn. Tôi không hiểu tại sao mình lại hành động như vậy. Cuộc đời tôi rồi sẽ ra sao? Tôi không biết tiếng Nhật, cũng không có đồng xu nào trong người.