Tổng Giám Đốc Cặn Bã, Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Chương 84 : Băng và lửa hành hạ

Ngày đăng: 17:22 18/04/20


Hơn nữa, hai chân của cô có chút nhũn ra, chóng mặt, gương mặt cũng nóng lên, nghe thấy tiếng rên và tiếng vật lộn, hình ảnh dâm mị trong đầu càng thêm kích thích cô.



“Ôi chao, người đẹp sao lại không lên tiếng? Có phải vì làm chuyện này thích quá? Vậy để anh trai cho em nghe tốt một chút, dù sao anh trai cũng là cao thủ, xem một chút anh có mạnh mẽ không?” Nói xong, hắn lại sử dụng sức lực toàn thân tụ lại một chỗ, tấn công cô gái kia!



Âm thanh vang vô cùng, đặc biệt lớn.



“Người đẹp, nghe được không? Anh đây rất lợi hại, chờ một chút, anh giải quyết xong tiểu hoa lãng này, sẽ tới phiên em – ha ha – chỉ cần nghe âm thanh này cũng đủ biết rõ tiểu X rất mạnh mẽ!” Người đàn ông càng nói càng có sức, cùng người phụ nữ không ngừng tạo thành tiếng va chạm thân thể!



Nhan Như Y tức giận đến muốn cầm lấy cục gạch nện lên đầu tên súc sinh này, mẹ nó, thậm chí khiêu khích tới cô nãi nãi trên đầu cô rồi!



Chỉ là tức thì tức, nếu bây giờ cô sang phòng bên cạnh tìm đôi cẩu nam nữ bên cạnh nói chuyện ngu ngốc, chỉ sợ cô mới là người chịu thiệt!



Ngay khi cô chuẩn bị mở cửa để rời đi_



Chỉ nghe cánh cửa bị đụng một cái, tiếp theo là âm thanh đàn ông và phụ nữ trêu dùa, theo đó là tiếng cánh cửa “nhảy đạp, nhảy đạp” vang lên.



Sắc mặt Nhan Như Y đại biến, dùng sức đẩy cánh cửa. “Này, mấy người tránh ra!”



“Ha ha, thanh âm nói chuyện của em gái thật dễ nghe, tiểu động tình lát nữa lên giường, tiếng nói lại càng dễ nghe hơn, ha ha, em gái nói gì, anh nghe_”



Sau đó, trọng lượng trên cửa phòng rời đi, Như Y thuận lợi đẩy cửa nhà vệ sinh. Không ngoài dự đoán, cô nhìn thấy hai người nam nữ đang dính chặt vào nhau, nam nửa người trên quần áo chỉnh tề, phía dưới quần jean rõ ràng mở ra, thắt lưng mở ra một lỗ hổng lớn.



Lộ ra vị trí gì, không cần nói cũng biết!



Còn về người phụ nữ, áo váy mát mẻ được nhấc lên, che phủ nơi kết hợp thân mật của hai người.



Hiện tại, hình ảnh cấp độ A chân thật xuất hiện trước mắt Nhan Như Y!



Cảm giác đầu tiên của cô là ghê tởm, nhưng cảm giác thứ hai là toàn thân nóng ran. Cô cảm giác mình như lạc vào hai tầng băng hỏa, tinh thần và thể chất đi vào hai thái cực!


“Đáng chết, em không có! Nếu không phải anh kịp thời phát hiện tình huống không đúng, bây giờ người đàn ông đó đã được như ý rồi!” Hoắc Doãn Văn nghiến răng nghiến lợi nói, “Đáng chết, bạn trai của em đâu rồi? Anh ta ở đâu?”



“…” Cô trầm mặc không nói, Cao Hải không phải bạn trai cô.



“Đáng chết_” Anh lại dùng lực nói ra hai chữ nguyền rủa, sau đó dùng sức ấn còi ô tô, xe phát ra âm thanh chói tai.



“Làm phiền anh, đưa em về nhà!” Nhan Như Y ngồi thật đang hoàng ở vị trí phụ, đôi tay nắm chặt đặt ở trên đùi.



Cô hiện tại vô cùng khó chịu, giống như có con kiến nhỏ bò loan trên người cô, hơn nữa cô cảm thấy có một luồng nhiệt chảy ra từ cơ thể mình, cô rất sợ không cẩn thận lại làm bẩn nệm ghế trong xe! Hơn nữa cô rất sợ hãi, loại thuốc này có thể làm cho cô chết không!



Hoắc Doãn Văn trầm mặc không nói khởi động xe, tộc độ đặc biệt nhanh, một chút liền hòa vào dòng xe cộ!



Anh ép buộc mình không nhìn cô, nếu không anh nhất định sẽ tức giận mà bóp chết nha đầu này. Hiện tại, anh có chút sợ, nếu anh không ở lại toilet thêm mấy phút, nếu anh không chú ý tới các cô gái từ trong phòng rửa tay đi ra nói chuyện, vậy tình huống bây giờ sẽ thành thế nào!



“Ư…Ư…Ư…” Chống đỡ cái trán trên cửa kính xe, Nhan Như Y không thể khống chế mong muốn trong thân thể mình biến thành tiếng rên rỉ.



Hoắc Doãn Văn phát hiện ra điều khác thường, vội đem xe dừng lại một bên, nghiêng người xem xét cô. “Em làm sao vậy?”



“…” Nhan Như Y ép buộc mình không được lên tiếng!



Anh lo lắng vén sợi tóc trên mặt cô, đầu ngón tay đúng lúc chạm phải gò má nóng của cô. “Em làm sao vậy, tại sao lại nóng như vậy_” Hoắc Doãn Văn lấy mu bàn tay chạm vào mặt cô.



Sự đụng chạm của anh khiến cô rất thoải mái, làm cho cô muốn nhiều hơn, nhiều hơn, rất sợ anh rời đi, Nhan Như Y xoay người lại, đâm đầu vào ngực anh. “Tỏng giám đốc Hoắc, em rất khó chịu, anh ôm em một cái, có được hay không_”



Nhìn cô ở trong lòng mình run run, miệng mềm mại cầu khẩn, anh liền hiểu rõ vấn đề. “Em đã uống thuốc à?”



“Hu hu, vâng, em uống thuốc,… cái gì em cũng không biết, em chỉ biết bây giờ em rất khó chịu, tổng giám đốc Hoắc, em phải làm gì đây!” Nhan Như Y vừa khóc vừa nói đứt quãng, thật ra cô muốn nói cô thật sự đã uống thuốc, nhưng cô cũng không phải tình nguyện uống, cũng không biết uống lúc nào. Nhưng cô suy nghĩ lung tung không biết thê hiện ý kiến chính xác như thế nào. Mà uống thuốc thế nào, giống như không phải là vấn đề quan trọng, quan trọng là cô muốn anh ôm!



Cô không bị khống chế, đôi môi run rẩy hôn loạn anh, thân thể mềm mại cũng không ngừng lộn xộn trên người anh, kiều mị giãy dụa_