Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 1519 : Sóng vai mà đi

Ngày đăng: 09:34 19/04/20


Rượu rót đầy chén, thức ăn đầy bàn



Cả cung Thái Cực đều rất náo nhiệt.



Có lẽ từ xưa tới nay chưa từng xảy ra chuyện như vậy, quan chủ của một đạo quan lại tổ chức hôn lễ ở cung Thái Cực. Cũng không biết đám Ngự Sử Đài miệng lưỡi đanh thép kia làm sao nhịn xuống được, không ai đứng ra ý kiến.



Phương Giải không biết mình đã uống bao nhiêu rượu.



Mượn một chuyện vui như vậy, từ trên xuống dưới của Hắc Kỳ Quân đều hy vọng kính Phương Giải một chén rượu. Mọi người đều cao hứng, lúc trước vừa mới phá tan được âm mưu của Khống Thiên Hội, đây là việc đại hỷ. Sau đó là đại hôn của Hạng Thanh Ngưu, là việc đại hỷ thứ hai.



Có lẽ không bao lâu nữa còn việc đại hỷ thứ ba, là Phương Giải đăng cơ.



- Ủa.



Phương Giải nhìn Hạng Thanh Ngưu cười toe toét, có chút kinh ngạc hỏi:



- Ngươi có vẻ gầy hơn thì phải?



Hạng Thanh Ngưu hếch cái bụng lên đáp:



- Gần đây vận động nhiều…



Phương Giải cười ha hả.



- Ngươi đã lấy vợ rồi, đâu thể kiếm sống bằng cách lăn lội giang hồ để lừa gạt nữa…Đã nghĩ trở về Nhất Khí Quan núi Thanh Nhạc hay là ở lại Trường An chưa?



Phương Giải hỏi.



Hạng Thanh Ngưu nói:



- Yên Chức nói, từ nhỏ tới lớn nàng chưa từng rời khỏi Trường An. Chờ thêm một thời gian ta và nàng ấy tính toán đi du lịch. Nếu gặp được nơi nào sơn thanh thủy tú có lẽ sẽ định cư ở đó. Nếu không tìm được thì liền trở về Trường An. Ta không có ý định trở về Nhất Khí Quan nữa rồi. Cả ngày ân ái với lão bà ở đạo quan cũng không được tốt cho lắm.



Phương Giải cười nói:



- Nhỡ đâu ngươi lại là tấm gương của đám đệ tử noi theo?



Hạng Thanh Ngưu nói:



- Đạo tông chưa bao giờ cấm đệ tử yêu đương. Nhưng ngươi cảm thấy những kẻ đó cả ngày ở trong đạo quan, thì tìm đâu ra tình yêu?



- Vì sao phải đợi một thời gian thì mới đi du lịch?



Phương Giải hỏi.



Hạng Thanh Ngưu rất tự nhiên đáp:



- Không phải ngươi tính toán đợi thương thế lành lặn thì tới Đại Tuyết Sơn một chuyến đó sao? Việc như vậy sao có thể thiếu ta được?



- Không được!




Phương Giải gật đầu:



- Chuyện này bắt buộc phải làm, cho nên Hầu gia tạm thời chớ lui về ở ẩn. Cho dù để ta tự mình động thủ với Hàng Thông Thiên Hạ thì cũng phải đối mặt với rất nhiều vấn đề. Ta là người ghét phiền toái, cho nên giao cho Hầu gia giải quyết thì tốt hơn.



Ngô Nhất Đạo rất nghiêm túc nói:



- Ta lại thấy nhân phẩm của ngươi mới là không tốt.



Phương Giải cười ha hả:



- Qua một thời gian đợi cho lực cản ở Giang Nam giảm bớt, ta sẽ đi về phía tây.



- Nhất định phải đi sao?



Ngô Nhất Đạo hỏi.



Kỳ thực ông ta biết Phương Giải nhất định phải đi, nhưng quốc gia mới bình ổn, nếu Phương Giải rời đi sẽ gây chút ảnh hưởng. Cho dù kẻ địch khó giải quyết nhất đã bị diệt trừ, nhưng Phương Giải phải đối mặt là toàn bộ quyền quý thiên hạ. Một cuộc chiến ngầm ảnh hưởng tới toàn bộ thiên hạ như vậy, sao có thể thiếu hắn chỉ huy?



- Đi sớm về sớm.



Phương Giải nói:



- Hơn nữa ta biến mất khỏi tầm mắt của mọi người trong một khoảng thời gian ngắn không phải là chuyện xấu.



Ngô Nhất Đạo biết không thể khuyên được nữa, hạ giọng nói:



- Có dẫn theo ta không?



Phương Giải hỏi:



- Vì sao phải dẫn theo?



Ngô Nhất Đạo cười nói:



- Ngươi biết ta không hứng thú với làm quan, chỉ hứng thú với tu luyện tới cảnh giới cao. Ta muốn nhìn xem, những người như Tang Loạn và Vạn Tinh Thần đã đạt tới cảnh giới nào rồi. Sau đó tò mò muốn biết, còn sự tồn tại nào cao hơn cả bọn họ không.



Phương Giải day day cái trán:



- Có một nhạc phụ mạnh mẽ cũng không phải việc tốt gì. Về sau vợ chồng cãi nhau, nếu chẳng may bị bố chồng đánh thì biết làm sao?



- Ta đã nói rồi.



Ngô Nhất Đạo ngẩng đầu nhìn trời:



- Mục tiêu của ta là cảnh giới thật cao, đâu có tâm tình quan tâm tới mấy việc nhỏ của thế tục!



Phương Giải cũng cười, hai người sóng vai mà đi.