Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 1521 : Người ác tốt

Ngày đăng: 09:34 19/04/20


Mặt trời mọc ở chân trời, lúc đầu mới chỉ là một dải ánh sáng nhỏ hẹp, nhưng nhanh chóng phủ khắp đại địa, xoa tan đi bóng tối. Ngày và đêm cứ luân phiên nhau như vậy.



Ánh sáng chiếu tới thành Trường An thì bị ngăn cản một chút, nhưng cuối cùng ánh sáng vẫn phủ khắp đầu thành.



Lúc nghi thức tiễn đưa long trọng được diễn ra, vô số dân chúng tụ ở cửa thành cung kính tiễn Phương Giải rời đi. Vị vương giả trẻ tuổi này đứng trên xa giá vung vung ta, ra hiệu mình sẽ rất nhanh trở lại. Việc Phương Giải tiêu diệt Khống Thiên Hội vẫn còn truyền lưu khắp phố lớn ngõ nhỏ, đó là chủ đề lớn nhất mà đám dân chúng lúc rảnh rỗi thường bàn luận. Không ai ngờ rằng thành Trường An lại cất giấu một tổ chức khổng lồ như vậy. Mà dân chúng từ trước tới nay vốn thích phân chia thiện ác, Phương Giải là người thắng, lại còn mang tới cho bọn họ chỗ tốt, cho nên Phương Giải tất nhiên là hiện thân cho chính nghĩa, mà Khống Thiên Hội thì là tà ác.



Dân chúng nhiều khi chỉ đơn thuần như vậy, chẳng nghĩ tới thế gian này đâu có phân chia chính tà một cách rõ ràng?



Cho nên lời đồn Phương Giải là con riêng của La Diệu cũng tự nhiên mà sụp đổ, trở thành lý do mà mọi người nổi giận mắng mỏ Khống Thiên Hội là đồ vô sỉ.



Lần này rất nhiều người tiễn đưa Phương Giải, nhiều hơn so với lúc Phương Giải trở lại Trường An.



Thiên Thủ Thiên Diện đóng giả Phương Giải cố gắng để cho mình không lộ ra sơ hở gì. Nhưng nhiệm vụ lần này quá khó khăn. Giả trang thành Phương Giải là áp lực quá lớn cho hắn, cho nên vẻ mặt của hắn hơi không được tự nhiên. Nhưng cũng may là hắn không xuống xe nói chuyện với mọi người, hơn nữa xung quanh đều là binh lính hộ vệ, càng khó để nhìn thấy mặt của hắn.



Chỉ có điều sau lưng không ngừng chảy mồ hôi.



Mục đích của chuyến đi về phía nam này khá rõ ràng. Đầu tiên là xem tình hình của các đạo Tây Nam, dù sao căn cơ vững chắc nhất của Hắc Kỳ Quân vẫn là Tây Nam. Sau đó là tới Vân Nam Đạo. Nam Yến diệt vong, Ngụy Tây Đình thống trị ngăn nắp, Phương Giải tới đó xem dân tình cũng là việc có thể lý giải. Quan trọng nhất là Phương Giải muốn tới đó xem xưởng đóng tàu.



Nam thành quá náo nhiệt, cho nên tây thành khá vắng lặng.



Lúc đám người Phương Giải rời khỏi cửa thành, thậm chí không một ai chú ý tới.



Mấy cỗ xe ngựa dùng cờ của Hàng Thông Thiên Hạ, cho nên lính canh cửa không làm khó, chỉ cần xe ngựa không lắp đặt binh khí là được rồi.



Ba cỗ xe ngựa, chậm rãi rời khỏi Trường An.



Binh lính thủ thành khẳng định biết mặt Phương Giải, dù sao khuôn mặt của Phương Giải khá nổi tiếng. Cho nên Phương Giải hóa trang qua loa, dán cái râu giả lên là đủ. Không ai ngờ tới Vương gia lại tùy tiện rời khỏi thành như vậy.



- Lần này không cần phải gấp gáp.



Phương Giải ngồi trong xe ngựa, ngắm nhìn phong cảnh hai bên đường. Đang tới mùa thu hoạch, ruộng đồng hai bên đường vàng óng ả. Đây là một năm bội thu, tới lúc gặt nhập kho, cuộc sống của dân chúng sẽ hoàn toàn khôi phục.



Phương Giải khẽ cười nói:



- Vừa đi vừa ngắm phong cảnh, coi như thư giãn sau mấy năm liên tục chinh chiến.



Hạng Thanh Ngưu mới qua đại hôn, vẻ hưng phấn vẫn chưa biến hết. Y nghe Phương Giải nói vậy, xì một tiếng khinh miệt:



- Ngươi nói thật dễ nghe. AI biết liệu trên Đại Luân Tự có thứ gì biến thái đang đợi chúng ta không? Ngay cả người như Tang Loạn cũng không trở về được. Ngươi nói cứ thoải mái…ai mà thoải mái nổi?



- Vậy thế nào mới có thể thoải mái?



Phương Giải hỏi.




- Ta không phải trẻ con, mặc dù ta không có kinh nghiệm trưởng thành như các ngươi, nhưng chỗ này của ta…



Hắn chỉ vào đầu:



- Rất trưởng thành.



Thạch Loan cười xấu hổ.



Diệp Trúc Hàn đưa cho Hãn Tốt một chén trà nóng, Hãn Tốt nhận lấy rồi vân vê chén trà, như muốn tìm kiếm sự ấm áp.



- Ngươi đã giết Lão Tiểu và Lưu Yến Tước?



Hắn đột nhiên hỏi Phương Giải.



Phương Giải không hề trốn tránh, gật đầu đáp:



- Đúng vậy.



Hãn Tốt ừ một tiếng, không nói gì.



Thạch Loan vội vàng nói:



- Hai người đấy là gieo gió gặt bão, cho dù không phải là Phương Giải giết bọn họ thì cũng là người khác giết.



- Không cần giải thích.



Hãn Tốt chậm rãi nói:



- Ta nói rồi, ta rất trưởng thành.



Sau đó hắn nhìn Phương Giải, nghiêm túc nói:



- Ngươi nói muốn tới Đại Tuyết Sơn điều tra bí mật của Bát Bộ Tướng, nhưng ngươi không cấm được bọn ta dính vào chuyện này, bởi vì đây là quyền lợi của bọn ta. Bọn ta cũng cần điều tra bí mật của chính mình.



Phương Giải cười cười, xoay người rời đi.



- Hắn là một kẻ ác.



Đợi Phương Giải đi rồi, Hãn Tốt mới nói:



- Môt…kẻ ác tốt.