Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 248 : Một đao của Mạc Tẩy Đao

Ngày đăng: 09:12 19/04/20


Sau khi xe ngựa của Phương Giải tiến vào sân sau của phủ Trầm Khuynh Phiến, những kẻ giám thị bên ngoài đợi chừng nửa canh giờ mới thấy cửa chính được mở ra. Vốn tưởng rằng cửa vừa mở, đám người Ngô Nhất Đạo sẽ lập tức rời khỏi thành Trường An. Ai ngờ bọn họ lại ở bên trong lâu như vậy. Mà khoảnh khác cửa mở, khiến cho những người âm thầm giám thị bên ngoài đều kinh hãi.



Từ trong đi ra không chỉ là một cỗ xe ngựa. Mà là có tám cỗ xe ngựa giống nhau liên tục đi ra. Tất cả phu xe đều đội nón tre che kín mặt, mặc quần áo giống hệt nhau, không thể phân biệt được ai với ai. Cho dù là nhìn dáng người, cũng rất khó mà phân biệt. Trong nháy mắt, đám người giám thị bên ngoài đều choáng váng.



Tám cỗ xe ngựa nối đuôi nhau mà đi, bốn cỗ đi về bên trái, bốn cỗ đi về bên phải. Tới đầu phố thì có một cỗ xe ngựa chia ra. Tám xe ngựa, mỗi xe đi một hướng.



- Làm sao bây giờ?



Trương Cuồng đang ngồi ở quán ăn vặt biến sắc, theo bản năng hỏi Mạc Tẩy Đao.



Mạc Tẩy Đao cũng không ngờ gặp phải tình cảnh như vậy. Y trầm tư một lúc, rồi ra lệnh cho thuộc hạ bên cạnh:



- Đi báo cho những người kia, bảo họ theo dõi bốn cỗ xe ngựa đi về bên trái. Xà Vệ chúng ta thì theo dõi xe đi về bên phải. Chỉ cần ra khỏi thành Trường An liền động thủ. Ngô Nhất Đạo muốn phân tán người của chúng ta, nhưng chính vì vậy mà người của y cũng phải tách ra. Y vốn không còn nhiều thuộc hạ lắm, lại chia ra làm tám cỗ xe ngựa, thì lấy đâu ra người nữa! Một kế hoạch ngu ngốc. Nếu tập trung mọi người ở bên cạnh y, y còn có thực lực để đấu một trận!



- Tuân lệnh!



Thuộc hạ bên cạnh lên tiếng, xoay người đi tìm những người kia.



- Chúng ta đi thôi.



Mạc Tẩy Đao đứng dậy, lấy mấy đồng tiền trong ống tay áo đặt lên bàn. Y rất nghiêm túc đếm đếm, cầm một đồng thừa bỏ lại vào trong ống tay áo. Hành động này khiến cho Trương Cuồng đau xót. Lại nghĩ tới mình, hận ý liền sinh ra trong lòng.



- Hy vọng chúng ta không gặp phải Phương Giải.



Y thấp giọng nói một câu, đứng dậy đi về một hướng.



Mạc Tẩy Đao lắc đầu, nhìn cái bao bên cạnh. Trong bao là binh khí của hắn, là thanh Hoàn Thủ Đao đã từng thu hoạch vô số đầu người Đông Sở. Xách cái bao lên, y quay đầu nhìn thoáng qua cửa chính của phủ Tán Kim Hầu, ánh mắt bỗng nhiên thay đổi, sau đó trở lại chỗ ngồi.



- Nói cho Trương đội phó, bảo y dẫn người đuổi theo, ta còn có việc ở nơi này. Các ngươi đều đi theo Trương đội phó đi.



Thuộc hạ ở bên cạnh gật đầu rời đi, chỉ còn lại một mình Mạc Tẩy Đao. Sau khi ngồi xuống, Mạc Tẩy Đao lấy đồng tiền còn dư ra kia, cầm trong tay nghịch. Cứ như vậy đợi chừng nửa canh giờ, cửa chính của phủ Tán Kim Hầu bỗng nhiên lại mở ra. Hai cỗ xe ngựa giống nhau đi ra từ phủ Tán Kim Hầu. Người phu xe thoáng nhìn xung quanh, rồi vung roi ngựa điều khiển xe ngựa đi về hướng ngược lại.



Mạc Tẩy Đao cười lạnh, cẩn thận quan sát hai cỗ xe ngựa kia. Dựa theo tốc độ của xe ngựa thì thấy xe ngựa bên trái nhẹ hơn. Y lập tức đứng dậy, đi theo sau cỗ xe ngựa này, duy trì một khoảng cách không xa không gần. Một cỗ xe ngựa khác đi về bên phải. Xem ra là muốn từ phía đông thành rời khỏi Trường An.
Phu xe lê tiếng, cởi áo tơi ném sang một bên. Nón tre và áo tơi vừa được bỏ ra, mới phát hiện người phu xe này không ngờ là một kẻ rất béo. Y mặc một bộ quần áo mới. Nhìn lướt qua là biết bộ quần áo này rất đắt tiền, cho dù chỉ là áo vải.



Y đứng dậy, giãn giãn cơ thể. Sau đó y nhẹ nhàng bay lên giống như một cuộn bông. Thân hình của y thoạt nhìn cũng không phải rất nhanh, nhưng khiến cho người ta khó có thể phán đoán. Hai mươi mấy nam tử ngăn đón phía trước vung đao xông tới, bao vây người béo này. Nhưng thân pháp của người béo này rất quỷ dị. Hai mươi mấy thanh hoành đao không chạm vào được áo của y.



Mười mấy tên sát thủ ở đằng sau không xông lên, mà là cầm cung ở đằng sau, bắt đầu bắn về cỗ xe ngựa. Bọn họ bắn liên tục tới khi cánh tay đau nhức mới dừng lại. Mỗi người ít nhất cũng phải bắn được hơn mười mũi tên. Tuy thùng xe ngựa rất chắc chắn, nhưng vẫn có không ít mũi tên bắn vào trong xe. Thoạt nhìn, thùng xe giống như một con nhím lớn.



Bọn sát thủ nhìn nhau, lập tức vứt cung vung đao xông lên. Vừa lúc đó, bỗng có một người từ trong xe bay ra ngoài. Dáng người gầy gò, mặc một bộ áo da rách rưới. Tốc độ nhảy ra ngoài cực nhanh, không cầm binh khí trên tay, mà là đeo một bao tay sắt.



Rất nhanh, trước và sau người béo đều có sát thủ vây quanh.



Vừa lúc đó, một thân ảnh xông lên từ đằng sau. Ở giữa không trung, người này rút Hoàn Thủ Đao sau lưng ra, chém xuống một đao. Một đao này linh hoạt, sắc bén, tàn nhẫn. Đao khí chém mạnh vào xe ngựa. Ầm một tiếng, xe ngựa bị chém thành hai nửa!



Thùng xe vỡ vụn, Mạc Tẩy Đao nhìn chuẩn thời cơ, nhanh chóng chém ra đao thứ hai.



Trong xe ngựa chỉ còn lại một người, mặc áo gấm có ký hiệu màu xanh.



Chính là thủ phủ Đại Tùy, Tán Kim Hầu Ngô Nhất Đạo!



Mà lúc này, bên cạnh y không có một hộ vệ nào.



Ánh mắt của Mạc Tẩy Đao lộ ra sự vu sướng. Từ trước tới nay y rất tự tin với đao pháp của mình. Lúc báo cáo với Diễn Vũ Viện, y viết tu vị của mình là Ngũ Phẩm. Kỳ thực từ ba năm trước y đã tiến vào Thất Phẩm. Y có thể chuyển hóa nội kình thành đao khí mạnh mẽ.



Ngay lúc đao thứ hai của y chém xuống, sự vui sướng trong mắt y đột nhiên biến mất không thấy. Thay vào đó là sự kinh ngạc và sợ hãi.



Ngô Nhất Đạo bình tĩnh ngồi trong xe ngựa, bên cạnh không có một hộ vệ nào.



Nhưng có tên.



Hai mươi mấy mũi tên lọt được vào trong xe mà đám xe thủ vừa bắn, giờ nãy trôi lơ lửng xung quanh người Ngô Nhất Đạo. Nhu thuận giống như một con vật cưng vậy. Lúc đao của Mạc Tẩy Đao chém xuống, Ngô Nhất Đạo chậm rãi ngẩng đầu nhìn bóng người trên không trung, sau đó giơ tay chỉ về phía trước.



Trong nháy mắt, những mũi tên này như được giao mệnh lệnh, bỗng nhiên thay đổi phương hướng bắn như mưa về phía Mạc Tẩy Đao!