Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 258 : Tương phùng

Ngày đăng: 09:12 19/04/20


Người của Đại nội thị vệ xử chạy tới trong vòng nửa canh giờ, dẫn đầu là phó chỉ huy Đại nội thị vệ xử Mạnh Vô Địch. Có thể tính là người quen cũ của Phương Giải. Phương Giải sống trong mật lao Đại nội thị vệ xử nửa năm, không ít lần cùng vị khách một tay này nói chuyện. Sau này Phương Giải mới biết, sở dĩ Mạnh Vô Địch cụt một tay, là có liên quan đến chuyện của mình.



Mạnh Vô Địch nhìn nhìn thi thể trong hố, lại nhìn bộ dạng nhếch nhác của Phương Giải.



- Đây là ai?



Mạnh Vô Địch hỏi.



Phương Giải tựa vào cạnh hố, nhìn cái tẩu treo nơi thắt lưng Mạnh Vô Địch lập tức giơ giơ tay. Mạnh Vô Địch khẽ nhíu mày, nhưng vẫn gỡ tẩu xuống, nhét sợi thuốc, dùng đá lửa châm sau đó đưa cho Phương Giải. Phương Giải ngậm tẩu thuốc hít một hơi thật sâu, sau đó thoải mái phun ra một làn khói trắng.



- Phương Hận Thủy.



Hắn thản nhiên đáp.



Mạnh Vô Địch biến sắc, bước nhanh mấy bước đến bên cạnh thi thể Phương Hận Thủy, ngồi xổm xuống cẩn thận quan sát, sau đó không kìm được lắc lắc đầu:



- Ngươi xuống tay cũng thật độc, sắp không nhìn ra ai là nữa rồi.



Lúc nói lời này, trong ánh mắt hắn hiện lên một tia kiêng kị. Phương Hận Thủy là nhân vật giết chết giáo thụ Diễn Võ Viện Mặc Vạn Vật, Mạnh Vô Địch tự nhận không có thực lực đó. Mặc dù hắn không biết tu vi của Mặc Vạn Vật rốt cuộc thế nào, nhưng nếu không phải người thực lực cường đại sao có thể trở thành giáo thụ của Diễn Võ Viện?



Hiện tại, Phương Hận Thủy đã chết trong tay Phương Giải.



Phương Giải cười lắc đầu:



- Đại ca à… Ngươi đoán xem nếu như ta không liều mạng, bây giờ người nằm trong đó là ai?



Mạnh Vô Địch ừ một tiếng, cẩn thận kiểm tra vết thương của Phương Hận Thủy sau đó thở dài nói:



- Thể chất của tên này rất đặc thù, nếu đổi thành người khác e rằng đã bị ngươi giết chết mười lần.



Phương Giải nói:



- Giết một lần là đủ rồi.



Mạnh Vô Địch đứng dậy, vẫy vẫy tay phân phó thuộc hạ:



- Đem thi thể người này mang về Đại nội thị vệ xử, người này là trọng phạm triều đình, nghiệm thi xong lập tức niêm phong, đợi chỉ huy sứ đại nhân đích thân xem xét xử lý.



Hai người mặc phi ngư bào đáp một tiếng, đem thi thể Phương Hận Thủy từ dưới hố khiêng lên. Mạnh Vô Địch trầm mặc một lúc lại gọi họ quay trở lại, trước khi đi, bỗng nhiên nhanh như điện xẹt đem mũi đao đâm vào lồng ngực nơi có trái tim Phương Hận Thủy, cổ tay còn xoay vài cái. Phương Giải nhìn thấy hành động này của hắn khẽ nhíu mày.



Mạnh Đô Địch đem đao rút về, lấy ra một chiếc khăn tay trắng nõn lau sạch vết máu trên đao.



- Đại nội thị vệ xử đã đuổi theo hắn rất lâu rồi…



Phương Giải gật đầu:
- Tây Bắc… bại rồi?



Phương Giải trầm mặc một lúc rồi hỏi.



Mộc Tiểu Yêu thấy người của Đại nội thị vệ xử ở tít phía sau, gật gật đầu nói:



- Bại rồi… bảy mươi vạn đại quân gần như chết hết, thảo nguyên Mãn Đô Kỳ đâu đâu cũng có thi thể quân Tùy. Ta bởi vì phát hiện được sớm đã rút đi, bằng không cũng không về được… Lý Viễn Sơn làm phản, cấu kết với người Mông Nguyên trước sau giáp kích, đánh bại quân đội Đại Tùy. Hắn còn cấu kết với Viên Sùng Vũ, Ngô Bội Chi và Dương Thiện Thần ba người, phong tỏa Tây Bắc tam đạo, tin tức căn bản không thể truyền ra. Húc quận vương Dương Khai và Tả kiêu vệ đại tướng quân Kim Thế Hùng sống chết không rõ, các vị đại tướng quân khác đều đã chết trận sa trường.



- Một đại tướng quân, ba đô đốc tạo phản!



Phương Giải hít ngược một ngụm lãnh khí:



- Sao lại như vậy?



Mộc Tiểu Yêu nói:



- Có lẽ Lý Viễn Sơn sớm đã trù tính chỉ đợi bệ hạ dụng binh đối với Tây Bắc, hắn phát một mỏ sắt lớn ở Sơn Đông Đạo Tây Bắc, nhiều năm trước đã bí mật chế tạo quân bị, mấy năm nay, cũng không biết chế tạo được bao nhiêu. Có lẽ Viên Sùng Vũ bọn họ sớm đã cùng Lý Viễn Sơn cấu kết, bí mật chiêu mộ không ít nhân mã. Lý Viễn Sơn đem áo giáp binh khí chế tạo mang đi, đem mỏ quặng hiến cho người Mông Nguyên… Người Mông Nguyên được lợi, lại có thể nhất cử tiêu diệt bảy mươi vạn đại quân Đại Tùy, đương nhiên đồng ý.



Phương Giải trầm tư một chút:



- Thì ra là Di Thân Vương cũng bị người ta mưu hại, chuyện ngày mai… Chắc là bất đắc dĩ? Không nhất định… Hoặc là hắn cũng không biết chuyện Tây Bắc binh bại.



- Ai truy sát các ngươi?



Phương Giải hỏi.



Mộc Tiểu Yêu trầm mặc một lúc trả lời:



- Người của Hầu Văn Cực và thuộc hạ của Viên Sùng Vũ, nếu chỉ là thuộc hạ của những đô đốc kia, sao có thể ép chúng ta thảm như vậy?



- Hầu Văn Cực cũng làm phản?



Phương Giải thở dài, đột nhiên nghĩ đến những lời Mạnh Vô Địch nói lúc nãy: Chuyện xấu hổ ngươi không biết… Trong lòng hắn khẽ động, đột nhiên nghĩ đến chẳng lẽ La Úy Nhiên và Mạnh Vô Địch đã biết Hầu Văn Cực làm phản? Nếu họ đều biết vậy hoàng đế khẳng định cũng biết. Như vậy xem ra, hoàng đế là muốn ổn định Trường An, trước khi chuyện Tây Bắc binh bại lộ ra.



- Tỷ trở về đúng lúc lắm.



Phương Giải giơ tay nắm lấy tay Mộc Tiểu Yêu:



- Ngày mai có tuồng xem rồi.



- Đặc sắc không?



- Khẳng định… vô cùng đặc sắc. Huynh đệ tương tàn, tiết mục này mặc dù có chút cũ kỹ, nhưng vẫn rất hấp dẫn.