Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 725 : Đùa nghịch

Ngày đăng: 05:49 19/04/20


Đàm phán lại tiếp tục sau khi Kiều Sâm nói xin lỗi, Lịch gia nhìn thấy Kiều Sâm mới biết họ là thành viên của Bạch Sa, mặc dù vẫn nghi ngờ Du Tiểu Mặc là người của Du gia, bởi vì cùng họ Du cả mà, nhưng làm sao Du gia lại xuất hiện thêm một người tên là Du Tiểu Mặc, họ không thể không biết.



Có điều Lịch gia không bới móc, bốn thành viên của Du gia càng ngày càng không yên lòng, người nhìn nhìn chằm chằm ra bên ngoài, người thì cúi đầu, thoạt nhìn có vẻ tâm tư không đặt ở nơi đây, kết quả bị Lịch gia lấy làm cái cớ, nói Du gia không tôn trọng họ, căn bản không có tâm tư đàm phán, cứ tiếp tục cũng chỉ lãng phí thời gian của mọi người mà thôi.



Đám người Lịch Gia này chẳng khác nào châu chấu cuối thu, tận dụng tất cả thời gian để nhảy nhót, đã muốn biểu hiện mình không có ý định đàm phán, lại còn đòi mình có lý có cớ cho oai, nói tới nỗi nước miếng văng tung tóe, dõng dạc như đang diễn thuyết vậy, làm một vài nhân vật lớn khẽ nhíu mày, cho dù Lịch gia không muốn hòa giải với Du gia, cũng không cần phách lối như vậy.



Phản ứng của Du gia rất kỳ quái, những ai quen biết người nhà này đều hiểu, họ không phải là người thích chịu thiệt, vậy mà hôm nay tất cả đều trầm mặc, không biết đang suy nghĩ gì, một số người cảm thấy kì cục, có điều không đợi họ nghĩ ra nguyên cớ, Lịch Hoành đã hùng hùng hổ hổ dẫn theo đám người Lịch gia rời khỏi phòng họp.



“Chư vị đi gấp gáp như vậy, phải chăng là đang có việc bận?” Đúng lúc này, Lăng Tiêu đột nhiên chặn ngay trước mặt Lịch Hoành, ban đầu nhiệm vụ này là của Du Tiểu Mặc, nhưng mà bây giờ hắn đang đóng giả rùa đen rút đầu, vì vậy liền tới phiên Lăng Tiêu.



Lịch Hoành giận tái mặt, lạnh lùng quát: “Tránh ra!”



Nếu nghe lời lão thì Lăng Tiêu đã không còn là Lăng Tiêu, chỉ thấy Lăng Tiêu nghiêng người khoanh tay, liếc mắt nhìn cả đám, “Đừng kích động như vậy, có lẽ tiếp theo sẽ có một vở kịch hay đấy, với tư cách là một trong số đạo diễn, chẳng phải nên ở lại xem xét màn kịch do mình tự tay sắp đặt sao?”



Lịch Hoành sầm mặt lại, nhưng trong lòng lão đã cảm thấy kinh hãi, y lại có thể biết rõ? Không đời nào, kế hoạch của họ hoàn mỹ như vậy, ngay cả các gia tộc khác cũng không phát hiện điều gì bất thường, người nam nhân này, lão chưa từng có ấn tượng gì, tại sao y lại biết? Vì cậu nói của y, trong lòng Lịch Hoành đang dâng lên sóng to gió lớn, nhưng trên mặt lại không biểu lộ một chút khác thường.



“Nói hươu nói vượn, nếu không tránh ra, đừng trách ta không khách khí!” Vì tránh để mọi người nhìn ra sự khác thường, Lịch Hoành lập tức lớn tiếng quát nạt, ý đồ che giấu, nhưng đáng tiếc giọng Lăng Tiêu không nhỏ, những người khác đã sớm nghe thấy.



Còn chưa nói hết lời, Lịch Lâm đứng sau lưng lão đột nhiên ra tay với Lăng Tiêu.
“Lịch Hoành, ngươi đúng là càng sống càng giật lùi, làm một con người mà lại tôn thứ người không ra người quỷ không ra quỷ này làm chủ nhân, quả thật là khiến tu luyện giả loài người chúng ta mất mặt!” Âm thanh thong dong bình tĩnh của Du Dung truyền vào tai mọi người.



Sắc mặt Lịch Hoành lúc trắng lúc xanh, lão cười lạnh: “Ai mạnh thì người đó là chủ nhân, Lịch gia chúng ta chỉ đi theo cường giả, đó là vì chúng ta thức thời, còn các ngươi, dám phản kháng chủ nhân, sớm muộn gì cũng chết!”



Du Tiểu Mặc kinh ngạc trợn tròn mắt, đây cũng là lần đầu tiên hắn gặp phải tình huống này, coi cường giả là nhất không sai, nhưng giữa các chủng tộc khác nhau có một bờ vực rất sâu không thể vượt qua nổi, nếu dễ dàng như lão già này nói, thì các chủng tộc ở đại lục Thông Thiên việc gì phải phân chia rõ ràng như thế, hiển nhiên là đối phương đã bị quyền lực che mắt, một lão già đáng thương, Du Tiểu Mặc nhỏ cho lão một giọt nước mắt đồng tình nè, chúc ngươi đi vui vẻ, pháo hôi!



Người sói nhìn xuống đám đông, “Ta cho các ngươi hai lựa chọn, một là thần phục ta, hai là chết!”



Du Tiểu Mặc giơ tay, “Có lựa chọn thứ bốn không?”



Người sói nhướn mày, “Vì sao không có lựa chọn thứ ba?”



Du Tiểu Mặc nhếch miệng cười nói: “Bởi vì ta thích số bốn.”



Ánh mắt người sói lóe lên vẻ tàn nhẫn, “Ngươi dám đùa giỡn ta!”



“Chúc mừng ngươi, đáp đúng rồi, nhưng không có thưởng!” Lăng Tiêu tiếp lời gã, nụ cười còn xấu xa hơn Du Tiểu Mặc nhiều.