Vĩnh Sinh

Chương 1547 : So đấu lần cuối

Ngày đăng: 04:20 22/04/20


- Phương Hàn này không ngờ lại dám ngồi lên Tế Đàn, chắc chắn phải chết rồi. Không ai có thể buông tha cho hắn. Vừa rồi hắn thật sự quá kiêu ngạo, không ngờ dám trực tiếp đòi Bỉ Ngạn Hoa, huyết nhục của Tiên Vương, còn cả thất đại Thánh khí của Man tộc. Hắn nghĩ hắn là ai chứ? Có thể kiêu ngạo bá đạo như vậy, nếu không không phải là đã bày mưu với hắn, sợ hắn phát hiện ra thì vừa rồi ta đã ra tay giết chết hắn rồi. Cho hắn biết liên minh tam tộc của chúng ta lợi hại tới mức nào.



- Tốt rồi. Bổ sung thần niệm đi. Thời điểm trước mắt vô cùng mấu chốt, chẳng may hắn phát hiện ra âm mưu của chúng ta thì chẳng phải là ăn trộm gà không được lại còn thiệt nắm thóc sao?



- Hừ. sợ cái gì? Hiện giờ nhiều người chúng ta tập trung một chỗ như vậy, thúc giục Tế Đàn. Cho dù là Phương Hàn và Điện Mẫu Thiên Quân kia có biết được âm mưu thì bọn họ cũng chỉ còn có nước ngoan ngoãn nhận lấy cái chết. Kết cục chỉ có một, đó là bị Chúa tể Vạn thú đoạt xá. Chúa tể Vạn thú chẳng lẽ lại bỏ qua cho bọn họ? Lực lượng liên thủ của chúng ta cũng không phải là thứ bọn họ có thể chống lại được.



- Chuyện này cũng đúng, chúa tể Niên Thú, Man tổ, còn có chúa tể Vạn Yêu cũng đã thi triển ra đủ đạo thuật, còn chuẩn bị thủ đoạn cực kỳ sắc bén, hắn căn bản không phải là đối thủ đâu.



- Tốt. Chư vị, không cần bàn tán nữa. Mỗi người đều giữ vững vị trị nhìn xem Phương Hàn này rốt cục thi triển Đại Vận Mệnh Thuật như thế nào, tìm hiểu cách hắn diễn luyện Đại Mệnh Vận Thuật, nhờ đó tu vi của chúng ta sẽ tăng tiến vùn vụt.



Đột nhiên Chúa tể Niên Thú lên tiếng. Cuối cùng hắn cũng ngăn cản rất nhiều dao động thần niệm của các Thiên Quân trong liên minh, cũng nghiêm khắc cảnh báo:



- Ngàn vạn lần không thể xem thường Phương Hàn và Điện Mẫu Thiên Quân. Hai người bọn họ liên thủ thì Tiên Vương cũng phải nhường nhịn ba phần. Hiện giờ điều duy nhất chúng ta phải làm chính là đồng thời để bọn họ rót Vận Mệnh Lực vào bên trong thân thể của Chúa tể Vạn thú. Chỉ cần một tia là chúa tể Vạn thú có thể vượt qua thời không, thiêu đốt thân thể khổng lồ, giáng xuống nơi này. Thời điểm đó mới chính là lúc Phương Hàn và Điện Mẫu Thiên Quân rơi vào chỗ chết. Nói thật thì hiện giờ tam tộc chúng ta liên thủ cũng không thể giết nổi hắn, hắn hoàn toàn có thể ung dung rời đi.



- Không sai các ngươi không nên hành động thiếu suy nghĩ.



Man tổ cũng cảnh báo.



- Thực lực liên minh tam tộc chúng ta so ra vẫn còn kém Thiên Đô Giáo. Hoa Thiên Đô kia tu luyện tới mười bảy kỷ nguyên, liên hợp tất cả cao thủ Giới Thượng Giới, cùng lúc đó sau lưng bọn họ còn có Tạo Hóa Tiên Vương, Khởi Nguyên, Chân Lý, Thần Thoại lão nhân, còn cả chúa tể Nguyên Thủy, cũng không làm khó được Phương Hàn. Chúng ta dựa vào lực lượng tam tộc mà muốn tiêu diệt hắn đúng là si tâm vọng tưởng.



- Không sai.



Chúa tể Vạn Yêu cũng nói:



- Cho dù tam tộc chúng ta liên minh, cộng thêm Thiên Đô Giáo thì cũng không làm gì được hắn, nhiều nhất cũng chỉ tạm thời phong ấn được hắn mà thôi.



- Ba vị thủ lĩnh nói phải, chúng ta sẽ chú ý.




Lập tức tất cả cao thủ đều bình tĩnh lại, mỗi người đều tập trung tinh thần, rót thêm càng nhiêu Thiên Quân căn nguyên vào.



- Chính là lúc này. Ta đã tìm thấy khí tức của chúa tể Vạn thú.



Vận mệnh của Phương Hàn xuyên qua bức tường tinh thể của cánh cửa Vĩnh Sinh, trong khoảnh khắc đã thăm dò được nơi này, tìm thấy phiến hư không mà Chúa tể Vạn thú tồn tại.



Chúa tể Vạn thú khổng lồ, cao thủ Tiên Vương vẫn đang ngủ động trong đó. Dưới lực lượng của cánh cửa Vĩnh Sinh, Tiên Vương chẳng khác gì con kiến.



Nhưng giờ khắc này trên thân thể khổng lồ của chúa tể Vạn thú, vẻ mặt của nguyên thần nhỏ bé kia kia đang lộ vẻ vô cùng chờ mong, khí tức âm trầm tỏa ra.



Ầm ầm!



Phương Hàn và Phương Thanh Tuyết lúc này đã đưa rất nhiều Thiên Quân căn nguyên hợp với ý chí của mình và Vận Mệnh Lực, hoàn toàn giáng xuống.



- Rốt cục cũng đợi được tới ngày hôm nay!



Chúa tể Vạn thú thấy luồng lực lượng này thì gần như toàn thân chấn động, vung tay chụp 1 cái. Lập tức Vận Mệnh Lực liền kết nối với linh hồn hắn.



Trong khoảnh khắc này, Phương Hàn, Phương Thanh Tuyết đều cảm thấy một luồng ý niệm dã thú mạnh mẽ, tà ác vô biên vô hạn, tràn ngập thiên địa, hung tàn tiến vào linh hồn mình, gieo hạt giống xuống nơi sâu nhất trong tâm linh.



Thời khắc so đấu cuối cùng đã tới.



Vĩnh Sinh



Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ