Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Chương 99 :

Ngày đăng: 23:53 20/04/20


Kelly nhảy ra khỏi

biệt thự Hàn gia, cô không muốn Hàn Thế Bảo vì cô mà phài đối diện với

nguy hiểm. Đây là thù hận giữa cô và bọn chúng, những kẻ đã cướp đi

người thân của cô… nay lại chính là bé con còn chưa thành hình trong

bụng cô. Kelly không muốn nhìn thấy người mà cô yêu quý phải vì cô mà

gặp nguy hiểm nữa… việc của cô, cô sẽ tự mình giải quyết… ân oán hận thù kia, không thể dây dưa không dứt mà liên lụy đến bao nhiêu người.



Hàn Thế Bảo quay về biệt thự Hàn gia sau cuộc họp buổi sáng và làm một số

thủ tục để chính thức giao lại The Win cho Win đảm trách vai trò tổng

giám đốc. Anh tin rằng với sự giúp sức của Tú Anh thì Win sẽ nhanh chóng làm quen với trọng trách trên vai... còn anh sẽ giấu cô ở một nơi mà

Hàn phu nhân không thể nào tìm thấy nữa… sau khi kế hoạch của anh kết

thúc, mọi thứ sẽ trở nên bình yên.



- Baba đã về. - Tiểu Hân từ bên trong chạy ra ôm Hàn Thế Bảo mừng rỡ reo lên.



Hàn Thế Bảo bế con gái trên vai, nhẹ nhàng hỏi:” Mẹ đâu rồi.”



- Mẹ bảo mẹ mệt muốn nghĩ ngơi, không muốn baba làm phiền. - Tiểu Hân nhớ lời Kelly dặn dò mà nói, trong câu nói có chút lúng túng.



Anh lại không để ý đến thái độ lúng túng đó của Tiểu Hân, nghe con gái nói

vậy cũng không làm phiền Kelly, nghĩ rằng cô có lẽ vẫn còn buồn bã sau

khi mất đi đứa trẻ trong bụng. Anh không bước vào phòng ngủ mà đi qua

bên phòng làm việc.



Màn đêm buông xuống, không gian

tĩnh lặng bên ngoài biệt thự Hàn gia… bóng của người đàn ông in dài

xuống mặt đất mang màu xanh của cây cỏ. Một hình bóng trầm tư đầy nét ưu phiền, anh đốt một điếu thuốc đưa lên miệng rít một hơi dài… Hàn Thế

Bảo rất ít khi động đến những thứ này, nhưng hiện tại có quá nhiều việc

khiến anh cần phải giữ tỉnh táo mà suy nghĩ.



- Hàn

tổng, những thứ đó không tốt cho sức khỏe đâu. - Tú Anh từ phía sau bước đến, nhìn thấy điếu thuốc lá trên tay Hàn Thế Bảo liền nói. - Tôi biết

hiện tại có quá nhiều việc khiến anh lo lắng, nhưng mọi thứ đang đi đúng hướng mà chúng ta dự liệu… anh không nên quá lo lắng.



Hàn Thế Bảo không quay đầu lại, ánh mắt anh hướng về ánh sáng màu vàng trên chiếc đèn le lói ngoài sân. Chiếc đèn sáng thu hút hàng trăm con thiêu

thân lao vào nó không màn sống chết.. cuộc đời cũng như vậy, ai ai cũng

muống chạy theo những thứ le lói phía trước nhưng đâu biết con đường

chết đang trải dài trước mắt. Còn anh, anh không chọn ánh sáng đó… con

đường anh chọn rất khác nhưng vì trách nhiệm vì lời hứa, anh buộc phải

đi vào con đường hiện tại… đã là con người, ai ai cũng có cảm giác mệt

mỏi.



- Tú Anh, ngày mai cậu thay tôi đưa Kelly và Tiểu Hân đến nơi này. - Hàn Thế Bảo đưa vào tay Tú Anh một địa chỉ.



- Anh quyết định sẽ mạo hiểm sao? - Tú Anh nắm chặt tờ giấy kia mà nói.



- Không còn cách nào khác, tôi không muốn để bất cứ ai vì chuyện này mà

gặp nguy hiểm nữa… một mình Tuấn Anh đã là quá đủ. - Hàn Thế Bảo lắc

đầu, nét mặt anh lộ nét đau buồn.



- Không còn cách nào sao, Hàn tổng.



Anh đưa một tay vỗ vỗ vào vai Tú Anh khẽ đáp:” Nếu tôi thật sự kém may mắn… cậu hãy giúp tôi chăm sóc bọn họ… đây là mảnh ghép của cha nuôi đã để

lại cho tôi trước khi ông ấy mất đi, nếu tôi không thể quay về hãy đưa

nó cho Kelly… cô ấy sẽ biết phải làm điều gì.”



Tú Anh

nhận lấy mạnh mãnh ghép, anh nhìn vào không thể nào hiểu được là mảnh

ghép này đang viết những gì. Nhưng là của Hàn tổng đã giao phó, anh nhất định phải giữ gìn cho thật kĩ càng.



Hàn Thế Bảo bước

vào bên trong ngôi biệt thự xa hoa của nhà họ Hàn, anh bước đến cửa
tay… còn Kelly đang đứng đó… lạc lõng một mình đầy nguy hiểm.



- Con gái… đi theo cha mẹ mình mà hỏi tại sao đi. - Hàn phu nhân đưa khẩu súng về phía Kelly. - Ta sẽ không chần chừ nữa… mày phải chết.



Hàn phu nhân chưa kịp ra tay đã nghe tiếng súng vang bên ngoài, một tên

chạy vào bên trong mà nói:” Phu nhân, người của Hàn thế Bảo đang bao vây chúng ta… người của chúng ta đã thiệt hại quá nhiều rồi.. không thể

chống chế được.”



Bà ta nhìn về phía Kelly, Hàn thế Bảo

mà biết Kelly ở bên trong sẽ không dám ra tay nữa… mạng sống của bà cũng không bị uy hiếp. Khẩu súng trên tay hạ xuống, Kelly bị bọn chúng áp

giải đi.



Bên ngoài Hàn Thế Bảo đang tiến vào bên trong, những người của Hàn phu nhân đa số đã đầu hàng cầu sinh tha mạng. Tưởng chừng như đắc thắng nhưng từ bên trong Hàn phu nhân dẫn Kelly ra bên

ngoài khiến Hàn Thế Bảo trùng chân.



- Kelly… em làm gì ở đây? - Hàn Thế Bảo nhìn thấy cô đang ờ trong tay Hàn phu nhân thì lo lắng.



- Rút người đi… nếu không cô ta sẽ chết. - Hàn phu nhân chĩa khẩu súng lên đầu Kelly.



Kelly cảm thấy như mình đã quyết định sai lầm… có lẽ chính vì cô mà Hàn Thế Bảo lần nào cũng lâm vào nguy hiểm.



- Bà thả người, tôi rút người. - Hàn Thế Bảo nói.



- Mày không có quyền lên tiếng… nếu không rút hết người thì tao sẽ nổ súng. - Nồng súng dí vào đầu Kelly.



- Được… tôi sẽ rút… không được bắn. - Hàn Thế Bảo nói.



- Thế Bảo… giết bà ta đi… - Kelly nhìn Hàn Thế Bảo mà nói. - Dù anh có

rút đi, bà ta cũng sẽ giết em… vì vậy còn cơ hội anh hãy giết chết bà

ta. - Kelly nói.



- Câm miệng… - Hàn phu nhân dùng súng đập vào đầu Kelly khiến cô ngất đi.



- Không được làm cô ấy bị thương. - Hàn Thế Bảo hoàng hốt..



- Nếu mày không rút người đi… tao sẽ bắn, còn không mau rút người đi.



Hàn Thế Bảo ra lệnh cho người của mình rút đi.. từng chiếc xe rời khỏi khu rừng… chỉ còn một mình anh ở lại.



- Súng của mày, quăng về phía tao? - Hàn phu nhân ra lệnh.



Hàn Thế Bảo nhìn thấy nòng súng của bà ta đang lâm le sinh mạng của Kelly, khẩu súng trên tay anh quăng về phía Hàn phu nhân.



Kelly nằm ngục xuống, tựa người vào vách đá…



Từ phía ngoài bóng dáng của một người con gái đang tiến vào bên trong, từ một gốc cây mà quan sát mọi việc đang xảy ra…



Hoàng Thiên Ân tung cước đánh ngã tên đang giữ mình… anh nhanh chóng nhặt

khẩu súng mà Kelly làm rơi nhanh tay bắn hạ tất cả bọn người của Hàn phu nhân…



Hàn phu nhân nghe tiếng súng phía trên căn nhà

liền ngước đầu nhìn lên… không ngờ bị Hàn Thế Bảo nhanh mắt chạy đến xô

ngã bà ta mà bế Kelly về phía mình. Hàn phu nhân ngã xuống, nhanh chóng

giương súng bắn về phía trước… viên đạn ghim vào chân Hàn Thế Bảo khiến

anh ngã quỵ xuống… nằm trên tay anh cũng ngã lăn ra phía xa. Hàn Thế Bảo đau đến thấu xương những vẫn cố gắng lết toàn thân tiến gần đến phía

Kelly.



Hàn phu nhân nhếch môi cười đứng lên… khẩu súng hướng về phía đầu Hàn Thế Bảo mà nhắm bắn.



- Đoàng… - tiếng súng phát ra… máu tóe ra khắp nơi...