Vô Ý Vi Chi

Chương 98 :

Ngày đăng: 07:16 19/04/20


Hôm nay, Lâm Vô Ý không đi đón cháu trai nhỏ, cũng không viết kịch bản của cậu, chỉ vẽ tiếp truyện cho cháu trai nhỏ. Lâm Vu Hồng đã trở lại, hơn nữa còn trốn làm quang minh chính đại, tất nhiên Lâm Vô Ý sẽ ở cùng. Đến trưa, Lâm Vô Ý làm mỳ Ý hải sản và súp borsch. Một nồi súp borsch lớn, Lâm Vu Hồng và Lâm Vô Ý mỗi người chỉ ăn một bát, còn lại đều vào bụng ba bạn nhỏ, Ethan là nhiều nhất.



Tâm tình của Lâm Vu Hồng rất tốt, cả Lâm Vu Chu đêm qua có uống rượu, hôm nay vẫn phải xấu số mà đi làm cũng có tâm tình tương đối tốt. Tuy rằng bởi vì ám ảnh tâm lý nên người kia từ chối làm bước cuối cùng với họ, nhưng đã có được “nụ hôn đầu tiên” của người nọ nên họ cũng không lo lắng, thân thể người nọ sớm hay muộn cũng hoàn toàn thuộc về họ, vấn đề chỉ là thời gian. Hiện tại bọn họ đều đang hưởng thụ quan hệ tình yêu cuồng nhiệt cùng người nào đó.



Sau khi công ty “Diều” trải qua thời kỳ quá độ rối loạn ngắn ngủi, kỳ tích về nghiệp vụ đều tăng trưởng. So sánh với hai tập đoàn lớn của Lâm Thị đã vững bước trong việc vận hành, tân chủ tịch kiêm tổng giám đốc Lâm Vu Chu sẽ không được tốt số như hai người anh Lâm Vu Chi và Lâm Vu Hồng. Lâm Vu Hồng vẫn tỏ thái độ đối với “Diều” giống như lúc ban đầu, tuyệt đối không can thiệp. Đàn ông của Lâm gia luôn luôn kiêu ngạo, tuy rằng vừa mới tiếp nhận công ty tất nhiên sẽ gặp phải rất nhiều khó khăn, nhưng phần lớn đều do Lâm Vu Chu tự nghĩ biện pháp giải quyết, anh trai có thể làm gì anh cũng làm được. Huống chi dưới tình huống họ có chung người yêu, Lâm Vu Chu cũng không muốn có biểu hiện quá kém so với anh mình, kết quả chính là Lâm Vu Chu bận rộn rất nhiều việc. Ngoại trừ buổi tối thỉnh thoảng ôn tồn cùng Lâm Vô Ý ra, thời gian còn lại anh đều làm việc.



Đối với người thuộc thế hệ này của Lâm gia mà nói, ý nghĩa của “Diều” còn vượt xa so với “Huy Lai” và “Chính Đầu”, bảo vệ “Diều” không chỉ là không cô phụ mong đợi của ông nội, cũng là lời hứa hẹn với người nào đó. Dù ngày nào cũng ở công ty bận rộn đến mức thời gian ăn cơm cũng không có, Lâm Vu Chu cũng vui vẻ chịu đựng.



Tối qua uống rượu, trưa nay Lâm Vu Chu không đến nhà ăn của công ty cùng các nhân viên, mà là tự mang tiện lợi ngồi “ăn mảnh” trong phòng làm việc. Sau mỗi lần họ có buổi xã giao phải uống rượu, Lâm Vô Ý đều tự chuẩn bị tiện lợi để họ mang đi vào ngày hôm sau, tất nhiên luôn là những món nhẹ tốt cho dạ dày.



Có người gõ cửa, Lâm Vu Chu đang vừa ăn cơm vừa xem văn kiện liền ngẩng đầu: “Vào đi.”



Cửa mở, Lâm Vu Chu đặt văn kiện trong tay xuống, kinh ngạc: “Lê đổng không đi ăn cơm à?”



Lê Yến đi vào đóng cửa lại, ngồi xuống ghế trước bàn làm việc, hỏi: “Chủ tịch, tin tức Cerf-volant tiên sinh viết kịch bản cho công ty có xác thực không? Hiện tại khắp nơi đều chú ý đến “Diều”, đến cả giới giải trí của Âu Mỹ cũng chú ý đến chuyện này, sáng nay tôi nhận được ba cuộc điện thoại từ những người đại diện của các đạo diễn bên Mỹ, muốn chỉ đạo bộ phim của Cerf-volant, chứ đừng nói đến đạo diễn và diễn viên ở châu Á. Hiện tại đạo diễn và nghệ nhân có chút tiếng tăm của Hongkong và nội địa đều nhìn chằm chằm vào “Diều”, đây mặc dù có rất nhiều chỗ tốt đối với công ty, nhưng áp lực của toàn thể ban giám đốc cũng rất lớn, chắc ngài cũng biết chứ.”



Lâm Vu Chu gật đầu, rồi mới nói: “Cho tôi mười phút, tôi ăn xong trước, sau đó chúng ta bàn luận kế hoạch tiếp theo.”



“Được.”



Ngoại trừ những nhân viên đã làm việc cùng mình trước đây ra, trong công ty Lâm Vu Chu tín nhiệm hơn cả chính là Lê Yến. Lê Yến là một người làm việc rất kiên định và nghiêm túc hơn nữa cũng không so đo lợi ích cá nhân. Trong thời kỳ khó khăn nhất để Lâm Vu Chu làm chủ “Diều”, Lê Yến đã trợ giúp rất nhiều cho anh. Chỉ là Lê Yến này không chỉ trong cuộc sống mà ngay cả trong công việc cũng vô cùng kín tiếng, ở trong công ty lúc gặp mặt Lâm Vu Chu cũng tuyệt đối là để giải quyết công việc chung, không hề tự mình bày tỏ điều gì, cho nên khi Lâm Vu Chu gặp mặt cô càng thêm tôn trọng và hợp tác trong công việc. Bất quá đối với một khốc nam như Lâm Vu Chu, sau khi đã kết thúc cuộc sống độc thân, anh sẽ không có những tiếp xúc cá nhân với những người phụ nữ khác nữa, Lê Yến kín tiếng như vậy có thể nói chính là hợp ý anh.



Mười phút, Lâm Vu Chu nhai tỉ mỉ nuốt từ từ toàn bộ tiện lợi tình yêu mà Lâm Vô Ý làm cho anh vào bụng. Súc miệng, lau miệng, Lâm Vu Chu gọi trợ lý mang hai chén trà đến, cũng dặn dò trợ lý trong lúc anh và Lê Yến trao đổi, đừng để ai quấy rầy.



Trong lúc Lâm Vu Chu ăn cơm Lê Yến vẫn luôn nhìn vào hộp cơm tiện lợi của Lâm Vu Chu. Trong tiện lợi của Lâm Vu Chu chỉ có một miếng cá rán, còn lại đều là đồ chay. Bất quá canh, cơm, hoa quả đều không ít. Trong ấn tượng của Lê Yến, số lần Lâm Vu Chu mang tiện lợi cũng không ít, một tuần phải có đến hai, ba lần. Mà lúc cô vừa quen biết Lâm Vu Chu, Lâm Vu Chu nghiện thuốc lá khá nặng, cũng rất thích uống café, bất quá hiện tại rất hiếm khi thấy Lâm Vu Chu hút thuốc hay uống café. Không biết tại sao, Lê Yến nghĩ đến một người. Một người sẽ rất tương xứng với tiện lợi, với trà, một người tuyệt đối sẽ không hút thuốc. Mà nếu người kia là…



Lê Yến có chút hoảng hốt. Lâm Vu Chu nhìn Lê Yến đang thất thần, ho khan hai tiếng, Lê Yến nhanh chóng phục hồi từ trong suy nghĩ nào đó khiến cô khó bình ổn nỗi lòng, cười xin lỗi.




Lâm Chiếu Trinh vốn đã tuyệt đối yêu quý em trai vừa nghe xong liền sợ, vội nói: “Như Vi, con mau nói với cậu nhỏ không cần đi cùng con đi.”



Thẩm Như Vi cũng không buồn phiền, lập tức gọi điện thoại ngay, vạn nhất cậu nhỏ bị người khác theo đuổi thì sao. Cô giật mình một cái, đừng mà đừng mà, cô không cần có mợ nhỏ, nam hay nữ cũng không cần.



Nhưng chờ Thẩm Như Vi gọi điện thoại xong, cô mếu máo nói: “Cậu nhỏ nói muốn đi cùng em, đã chọn quần áo xong rồi. Anh, làm sao bây giờ?”



Thẩm Tiếu Vi vỗ trán, chẳng lẽ anh họ Vu Hồng không ngăn cản sao?



“Tiếu Vi, con cũng đi cùng đi, đừng để cậu nhỏ con bị đám sắc lang chú ý đến.” Buổi vũ hội cuối tuần là vũ hội của người trẻ tuổi, nếu không Lâm Chiếu Trinh nhất định sẽ đi.



“Sau này không được tìm cậu nhỏ nữa.” Trừng mắt với em gái một cái, Thẩm Tiếu Vi cũng chẳng có tâm tình ăn cơm, đi gọi điện thoại hỏi thư ký xem có nhận được thiệp mời tham dự vũ hội không. Thẩm Như Vi rất tự trách, cô cũng chạy mất. Cô muốn đi cùng chị họ!



Bên bàn cơm nhất thời chỉ còn lại vợ chồng Lâm Chiếu Trinh, Thẩm Văn cảm khái: “Trước kia con gái xinh đẹp sẽ lo lắng, hiện tại con trai đẹp trai cũng phải lo lắng nhiều.”



Lâm Chiếu Trinh bỏ đi vẻ lo lắng vừa rồi, tự hào nói: “Là em trai em mà, gen của Lâm gia chúng ta là rất tốt đó.”



“Rất tốt rất tốt, ha ha…”



Lâm Vu Chu trở về từ công ty vừa nghe thấy Lâm Vô Ý muốn tham gia vũ hội cùng Như Vi, cũng là trăm lần không đồng ý, nhưng Lâm Vô Ý rất kiên trì. Tuy rằng cậu là người gặp người thích, nhưng không đến nỗi có nguy hiểm gì đâu. Huống chi Vu Huệ cũng gọi điện nói sẽ tham gia, có thể làm hộ hoa sứ giả cùng tham dự vũ hội với hai cô cháu gái, là việc mà cậu nên đáp ứng ngay lập tức. Vừa nghĩ tới hai cô cháu gái của mình mặc lễ phục dạ hội xinh đẹp vào, trở thành tiêu điểm của buổi vũ hội, Lâm Vô Ý liền kiêu ngạo cực kỳ, con cái của Lâm gia bọn họ là ưu tú nhất.



Lâm Vô Ý kiên trì, Lâm Vu Chu cũng giống Lâm Vu Hồng và Thẩm Tiếu Vi, để trợ lý tìm xem có thiệp mời của vũ hội không. Ethan vừa nghe ông chú nhỏ tham gia vũ hội, lập tức cũng tỏ vẻ muốn đi. Lâm Vô Ý vung tay lên, cùng đi!



Lâm Vu Hồng, Lâm Vu Chu và Thẩm Tiếu Vi cũng không biết, Lâm Vô Ý nhiệt tình muốn đến vũ hội như thế không chỉ đơn giản là trước đây đã đáp ứng Như Vi. Vu Chi sắp về rồi, cậu định sau khi Vu Chi về sẽ mở “món quà” ba tặng cậu, cậu rất sợ, không phải sợ ba không để lại gì cho mình, mà là sợ bản thân mình không chịu nổi. Ba qua đời, là vết thương cả đời trong tim cậu.



__Hết chương 98__