Vợ Yêu Của Thiếu Tá

Chương 56 : Dơi Hút Máu Người

Ngày đăng: 11:30 30/04/20


Trong hang động tĩnh lặng chợt vang lên tiếng bước chân dồn dập, thu hút sự chú ý của mọi người.



Đột nhiên từ bên trong xuất hiện một đám người, sự cảnh giác của Storm lúc này dâng lên đến tột đỉnh, mặc dù cô không nhìn rõ đám người đó là ai, nhưng linh cảm nói cho Storm biết đó là anh.



Storm bước chậm rãi về phía đám người đó, Trần Sở Sở nhìn thấy liền vươn tay muốn chặn Storm lại nhưng không kịp.



- Lạc Thần



Storm nhẹ giọng gọi anh, lúc này Lôi Lạc Thần mới từ trong bóng đen bước ra ánh sáng, vẻ mặt của anh thận trọng vô cùng.



Anh nhỏ giọng nói.



- Chúng ta mau rời khỏi nơi này.



Lôi Lạc Thần nói xong, nắm lấy tay Storm kéo cô đi.



Nhất Minh khó hiểu nâng tay gãi gãi đầu.



Họ còn chưa hoàn thành nhiệm vụ, sao Thiếu Tá lại bảo rời khỏi nơi này.



Nhất Minh nhìn Kỳ Sơn lúc này vẻ mặt nghiêm tức không thua gì với Thiếu Tá.



- Ở đây không an toàn, mấy con dơi này không phải là loại dơi bình thường mà là mấy con dơi chuyên hút máu người.



Nghe Kỳ Sơn nói sắc mặt của mọi người trở nên căn thẳng.



- Hút máu?



Trần Sở Sở cầm đèn pin rọi xung quanh trên trần, lúc này cái cô nhìn thấy chính là hàng trăm con dơi.



Trong lòng Trần Sở Sở nghĩ, nếu bị mấy con dơi này tập kích, chắc chắn sẽ bị hút máu đến chết.



Cô hốt hoảng chuyển ánh sáng khỏi đám dơi đang ngủ say.



Ánh mắt hoang mang nhìn mọi người, họ không khác gì với cô, nhất là Thẩm Thanh, vẻ mặt kinh hãi của Thẩm Thanh khiến cô vui vẻ trong lòng.



Nhưng nghĩ kỹ lại, sắc mặt của cô lúc này cũng không tốt hơn Thẩm Thanh là bao nhiêu.



Cây đèn pin trên tay cô không hiểu vì sao lại dừng lại trên mặt của Dương Minh Huy, cô nhìn hắn một hồi lâu dự cảm nói cho cô biết hắn đang toan tính điều gì đó.



Nhất Minh nhìn thấy Trần Sở Sở nhìn Dương Minh Huy đắm đuối, trong lòng tức giận.



Sự căm phẫn này xuất hiện đột ngột khiến Nhất Minh không rõ nguyên nhân.




Storm nghe tiếng kêu đau đớn của Trần Sở Sở, cô dùng Đoạt Mệnh nhắm vào con dơi đang cắn chặt tay Trần Sở Sở, con dơi bị Đoạt Mệnh giết chết ngay lập tức.



Nhất Minh chạy đến cầm lấy cánh tay của Trần Sở Sở lên xem.



- Cô có sao không?



Trần Sở Sở nhìn anh bằng ánh mắt khó hiểu đáp.



- Tôi không sao.



Nói xong cô rút tay về.



Bàn tay đang cầm tay cô đột nhiên trống rỗng, khiến Nhất Minh cảm thấy hụt hẫng vô cùng.



Storm chuyển Đoạt Mệnh vào cái áo khoát của Lôi Lạc Thần, ấn vào cái nút trên Đoạt Mệnh.



Không lâu sau cái áo đột nhiên phát hỏa, vì chất nylon trên áo rất mẫn cảm với vật thể nóng nên cháy dữ dội.



Ngọn lửa bùng cháy khiến máy con dơi hoảng sợ bay táng loạn, tránh xa ánh lửa.



Nhìn thấy vậy mọi người đều bất chước anh cỡi bỏ áo khoác quăng vào đóng lửa lớn đang cháy trước mặt.



Ngọn lửa càng lúc càng cháy mạnh hơn, khiến mấy con dơi kinh hãi né tránh, đồng thời cơn lửa lớn này cũng khiến mọi người dần dần mất đi dưỡng khí, làng khói xám dầy đặt khiến họ không thể nào thở nỗi.



Đột nhiên một bàn tay rộng lớn vươn tới che lại miệng và mũi của Storm.



Storm không cần đoán cũng biết đó là Lôi Lạc Thần, cô kéo tay anh ra dùng tay che lại miệng và mũi của mình.



Lúc này mấy con dơi đã không còn là mối đe dọa đến họ, ngược lại ngọn lửa lớn này mới thật sự nguy hiểm.



Lôi Lạc Thần nhanh trí quát lên.



- Nằm xuống.



Nghe được chỉ thị của Thiếu Tá, ai nấy đều hiểu ý của anh.



Khói không thể tụ lại gần mặt đất, chỉ nằm ở trên không trung.



Mọi người lập tức nằm sát xuống mặt đất, bò theo kiểu quân nhân ra ngoài.



Lôi Lạc Thần thật cẩn thận, anh để Storm bò trước mình để đảo bảo sự an nguy của cô.