Xuyên Việt Chi Thú Nhân Dã Sinh Oa

Chương 15 : Tiến hành hồi bộ lạc [ tam ]…

Ngày đăng: 05:22 19/04/20


Nhìn cự lang màu bạc thong thả bước tới, Lục Văn Thụy  đột nhiên phản ứng lại, ngân lang này làm sao mà đến, đây rõ ràng là một thú nhân vô sỉ lang đang rình coi đi.



Lúc này, Mễ Lai Khắc đang dựa cây canh giữ cũng nghe thấy được trong không khí có mùi đặc thù của thú nhân, hơn nữa mùi này là ở ngay bên hồ gần nơi Thụy tắm rửa. Quay đầu hướng bên hồ nhìn lại liền thấy một đầu sắc lang đang đi về phía Thụy. Dù rằng nửa người của Thụy còn tại trong nước, nhưng là chính hắn còn  không có xem qua y lỏa nửa người đâu, như thế nào  để cho người khác nhìn. Khó chịu nga.



Chưa kịp tự hỏi, hắn lập tức biến thành thú hình. Trong chớp mắt chỉ thấy bạch mao lão hổ xuất hiện trước mặt cự lang, ngăn chặn cước bộ của đối phương. Lão hổ phô ra một bộ dáng bảo vệ vững vàng ngăn cách ngân lang cùng Lục Văn Thụy , hoàn toàn che khuất tầm mắt của đối phương.



Trong miệng bạch mao lão hổ còn ngậm một bộ đồ da thú màu đen, chỉ thấy nó cúi đầu đem quần áo phóng tới trong tay Lục Văn Thụy , sau đó quay lại lạnh lùng nhìn chăm chú vào cự lang ở đối diện.



Lục Văn Thụy  cũng nhân cơ hội còn đang ở phía sau Mễ Lai Khắc mà mặc quần áo vào. Vì không có lau khô nước nên mặc quần áo thật sự là không thoải mái. Đều là do sắc lang kia không tốt. Hắn một bên mặc quần áo một bên than thở trong lòng.



Mà lúc này vì Mễ Lai Khắc đột nhiên xuất hiện khiến ngân lang không thể không dừng lại cước bộ, trong mắt nó rõ ràng mang theo nồng đậm ý tứ tức giận. Nó nâng chiếc đầu cao ngạo lên giằng co cùng với bạch mao lão hổ đối diện. Nhất hổ nhất lang ai cũng không nguyện ý lui ra phía sau, chỉ là lẳng lặng đứng, thân hình thẳng tắp, bộ dáng lập tức có thể phát động công kích.



Lúc này Lục Văn Thụy đã sửa sang lại quần áo thỏa đáng, dùng dây da thú cầm trong tay cột lại mái tóc, chậm rãi từ phía sau bạch mao lão hổ đi ra trước. Hắn đi đến bên cạnh Mễ Lai Khắc mở lời:
Suy nghĩ xong, ngân lang tiến lên một bước nhỏ, biến thành người, lập tức trước mặt Lục Văn Thụy  cùng Mễ Lai Khắc xuất hiện một nam nhân cao lớn cường tráng.



Nam nhân một đầu tuyết phát [ Y-H: tóc trắng như tuyết] mềm mại lại mang theo chút đặc hữu sáng bóng, cặp lông mi rất đen, đuôi mắt xếch lên  , mang cho người ta một loại cảm giác tà tứ. Một đôi mắt hẹp dài màu vàng, hơi hơi híp, gắng gượng mũi hạ là hai phiến môi mỏng, khóe miệng mang theo nụ cười tà khí, hình dáng khuôn mặt rõ ràng, dáng người cũng là cao ngất to lớn, giống như dáng người thú nhân nơi này đều rất tuyệt. Bất quá diện mạo của nam nhân này, nói như thế nào đây, bất đồng với dáng vẻ  mười phần anh tuấn tuấn dật của Mễ Lai Khắc, nam nhân này tuy rằng cũng thực anh tuấn nhưng lại mang theo chút tà khí, cả người hắn đều tản ra một loại hơi thở ma mỵ. Nếu nhất định phải hình dung thì loại nam nhân như vậy mà ở địa cầu, hẳn là khiến cho rất nhiều nữ nhân cự tuyệt không được, đồng thời rất dễ dàng khiến nam nhân ghi hận đi, tên gọi tắt là  Playboy. Bất quá tuy rằng bộ dạng của hắn rất hấp dẫn, nhưng việc tên sắc lang nhìn lén y tắm rửa  là thực. Hơn nữa nhìn mặt hắn, y lại cảm thấy mặt Đại Thước trông đẹp  hơn, cũng thuận mắt hơn. Lục Văn Thụy  trong lòng nghĩ như vậy.



Nhận thấy đối phương nhìn mình chăm chú, nam nhân không thèm chú ý đến ánh mắt đối địch của bạch mao lão hổ kia, trên mặt nở nụ cười,  hơi hơi  khom người nhìn thẳng Lục Văn Thụy  sau đó mở miệng nói:



“Xin chào giống cái xinh đẹp, ta là Thụy Khắc, tộc trưởng tiếp theo của bộ lạc Ốc Nhĩ Phu ở  phụ cận. Vừa rồi ta đến bên hồ hưởng thụ ánh trăng, quay đầu liền thấy ngươi ở  bên hồ tắm rửa, không nghĩ tới như vậy mà quấy rầy đến ngươi, thật sự là  có lỗi, ta nguyện ý dâng lên lời xin lỗi thành tín nhất của mình, hy vọng ngươi có thể tha thứ cho sự vô ý của ta. Sẳn dịp, ngươi có thể nói cho ta biết tên của ngươi hay không?” Nói xong tiếp tục lễ phép đứng chờ.



Mỗi tiếng nói, mỗi cử động quả nhiên là nhã nhặn có lễ, có phong độ a, nếu không phải hoàn cảnh không thích hợp,  Lục Văn Thụy  cảm thấy đây chính là một người Pháp, như thế nào lại cúi đầu cùng với loại giọng nói này đâu? Chính hắn trước kia cũng không thấy Mễ Lai Khắc nói như vậy, trong trí nhớ của bé An thì người ở Lý Âu bộ lạc cũng không phải như vậy, cho nên đây chính là một người Pháp xuyên qua đi. Ân, có khả năng, chính hắn có thể từ chuyện trúng xổ số mà xuyên qua, người khác không lý do gì mà không thể. Lục Văn Thụy  càng nghĩ càng cảm thấy câu chuyện đúng là như vậy.



—–